Quận Chúa Kinh Hoa

Chương 68: Xa Mặt Cách Lòng


9 tháng

trướctiếp

Lúc Hứa Kinh Hoa trở lại Vọng Xuân cung liền thấy Thái hậu đang chờ nàng:

"Con đi tiễn bọn họ thôi mà cũng lâu như vậy sao?”

"Ha ha, lúc nãy trên đường đi con và Thái Tử có trò chuyện một lúc, lúc nhận ra thì trời đã tối mất rồi." Hứa Kinh Hoa đến ngồi xuống bên cạnh Thái hậu, tự rót cho mình một chén nước rồi thở dài nói: "Hôm nay con phát hiện, hóa ra cuộc sống của mọi người cũng không dễ dàng gì.”

Thái hậu nghe Hứa Kinh Hoa nói vậy thì vô cùng ngạc nhiên: "Sao đột nhiên con lại nói như vậy? Là Diễm Nhi kể khổ với con?”

Hứa Kinh Hoa lắc đầu: "Không có, nếu như hắn chịu nói ra thì tốt rồi. Con phải gặng hỏi mãi hắn mới chịu tiết lộ một chút. Lúc nào cũng vậy, hắn luôn luôn giấu kín mọi suy nghĩ của bản thân, lo lắng trong lòng cũng đều không để người khác biết được.”

Thái Hậu nghe Hứa Kinh Hoa phân tích thì khẽ giật mình —— từ nhỏ đến lớn Lưu Diễm đều do một tay bà nuôi nấng, bao nhiêu năm như vậy vẫn khó để có thể hiểu hết những gì hắn đang nghĩ ở trong lòng. Hứa Kinh Hoa mới vào cung chưa được bao lâu đã có thể hiểu rõ tính cách của hắn, trừ khi hai người họ....

Hứa Kinh Hoa không để ý Thái Hậu bỗng trở nên khác lạ, tiếp tục nói: "Con cảm thấy cho dù là Hoàng Thượng hay Thái Tử ở trên vạn người, ai cũng có rất nhiều âu lo phiền não, hơn nữa đều là việc quốc gia đại sự mà chúng ta không thể giúp được gì.”

Nàng chậm rãi kể lại cho Thái hậu cuộc trò chuyện giữa hai người: "Thái Tử điện hạ lo lắng Cao Mục lòng dạ hẹp hòi, đi Lư Châu sẽ gây họa.”

"Diễm Nhi ngay cả những thứ này cũng nói cho con sao?" Thái hậu ngoài mặt tỏ ra không mấy quan tâm, nhưng bên trong lo lắng đến mức tim đập thình thịch.

"Những thứ này không thể nói sao?"

"Cũng không phải là không thể nói, chỉ là bình thường bọn họ sẽ không nói với một tiểu cô nương như con." Thái hậu thấy Hứa Kinh Hoa lộ ra vẻ khó hiểu thì cười cười, đưa tay lên xoa đầu nàng: "Giống như con nói đấy, chúng ta nghe không hiểu chuyện quốc gia đại sự mà bọn họ nói, vì vậy có nói với chúng ta cũng vô ích.”

Hứa Kinh Hoa nghe vậy liền phản đối: "Tuy rằng không giúp được gì, nhưng so với việc bọn họ cứ giữ ở trong lòng như vậy thì nói ra không phải sẽ nhẹ nhõm hơn sao? Ít nhất cũng có thể giúp họ giải tỏa tâm trạng mà!”

Thái hậu cảm thấy nàng nói chuyện chẳng khác nào trẻ con, nhưng nghĩ lại Hoàng Thượng ở trên triều nhìn có vẻ bình tĩnh lí trí, thế mà lúc nào cũng chạy tới chỗ bà cáu kỉnh than vãn đủ kiểu, cũng không khác Hứa Kinh Hoa là mấy liền bật cười thành tiếng.

"Con thật sự muốn nghe những chuyện đó sao?" Thái hậu nhẹ nhàng vuốt ve tóc nàng, chậm rãi nói: "Đối với con mà nói, không nghe những thứ này sẽ tốt hơn, đương nhiên, biết thêm chút triều chính đại sự, cũng có thể mở rộng tầm mắt, hiểu được một ít chuyện trước kia không rõ.”

Hứa Kinh Hoa suy nghĩ một chút, nói: "Con cũng không quá hứng thú với những chuyện đó, nhưng nếu có thể thì con vẫn muốn được nghe.”

Đứa bé này có một đôi mắt đen lay láy, lấp lánh phản chiếu sự ngây thơ, nhưng lại luôn nói ra những lời mà chỉ có người từng trải mới có thể hiểu hết được. Thái hậu đột nhiên cảm thấy nàng không chỉ là một đứa bé tầm thường, thậm chí cảm thấy bà đã đánh giá nàng quá thấp, trước đây không nên luôn đối xử với nàng như một đứa trẻ con. Vì vậy không do dự nữa, trực tiếp nói: "Con nói không sai, trong câu chuyện đó Diễm Nhi quả thật mới chỉ nói cho con hai ba phần. Theo ta thấy không chỉ do hắn lo sợ Cao Mục lòng dạ hẹp hòi, mà là nghĩ mãi không hiểu được vì sao Hoàng Thượng vẫn còn muốn dùng Cao Mục, vả lại hết lần này tới lần khác phái đến Lư Châu, cho nên mới đau đầu như vậy suốt mấy ngày nay.”

"Đúng vậy! Cao Mục đã phạm lỗi lớn như vậy, chẳng lẽ Hoàng Thượng không ai có thể dùng, cứ nhất thiết phải là hắn sao?”

Thái hậu lắc đầu: "Ngài ấy làm như vậy cũng là có nguyên nhân, cuối cùng đều gói gọn trong hai chữ 'nhân tình'.”

"Nhân tình? Bọn họ xử lý việc quốc gia đại sự cũng xem xét đến yếu tố này ư?”

"Đương nhiên, luật pháp cho dù có cứng rắn đến đâu thì cũng là do con người tạo ra, mà đã là con người thì không thể dễ dàng gạt bỏ được hết tình cảm của mình đâu. Kỳ thật Hoàng Thượng là người trọng tình nghĩa nhất, Cao Mục sau khi vào triều thì làm quan ở Đông Cung vài năm, hắn ta lúc đó chính là cánh tay phải của Hoàng thượng. Đối với những người đến từ Đông cung này, Hoàng Thượng bất luận thế nào cũng luôn ưu ái hơn hẳn, đối với những việc bọn họ làm, ngài cũng chỉ nhắm một mắt mở một mắt cho qua."

Thái hậu bưng chén của mình uống một ngụm trà, nói tiếp: "Hơn nữa lần này việc Cao Mục hãm hại Thẩm Duy tất nhiên là không đúng, nhưng các sĩ tộc lại nhân cơ hội này công kích triều đình gay gắt, khiến cho Hoàng Thượng đột nhiên cảm thấy vụ dân chúng Lư Châu bạo động có liên quan đến bọn họ, có khả năng là do có người đứng sau giật dây.”

"Chẳng lẽ Hoàng Thượng phái Cao Mục đến đó là muốn hắn điều tra chuyện này sao?"

Thái hậu gật đầu: "Có khả năng cao là như vậy. Hơn nữa, Cao Mục trước đây chính là người giúp Hoàng Đế củng cố địa vị, bây giờ nếu ngài cách chức hắn như vậy, chỉ sợ là những người có lòng ủng hộ sẽ lung lay, còn những kẻ chống đối trong triều sẽ nhân cơ hội làm loạn.”

"Nhưng Lư Châu hiện tại vô cùng hỗn loạn, phái Cao Mục tới đó bây giờ có khác nào đổ thêm dầu vào lửa chứ ?"

"Hoàng Thượng tin tưởng Cao Mục có biện pháp dập lửa."

Hứa Kinh Hoa không hiểu lắm, đột nhiên nhớ tới những lời Thái Hậu nói lúc nãy mới chợt hiểu ra: "Ý của người là tuy Rằng Cao Mục gây ra chuyện sai trái, nhưng Hoàng Thượng còn tin tưởng hắn, muốn hắn tới đó lấy công chuộc tội ư?”

Thái hậu gật gật đầu: "Giống như bây giờ Thúy Nga ở bên cạnh con vậy. Nếu như một ngày nàng ấy vu khống cho Xuân Vũ ăn cắp đồ, sau khi con điều tra ra là nàng ấy, liệu con

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp