Quận Chúa Kinh Hoa

Chương 67: Tiến Thoái Lưỡng Nan


9 tháng

trướctiếp

Trong lúc tất cả mọi người còn đang kinh ngạc vì hành động của nàng, Hoàng Thượng liền dịu dàng đồng ý: "Được, đi thôi. ”

Tề vương định thần lại nói: "Để ta cùng tiễn hoàng huynh..."

Hoàng Thượng mỉm cười từ chối hắn: "Không cần, ngươi quay về bên cạnh Vương phi đi. Đồng thời dặn dò Lưu Du và Lưu Quỳnh phải biết hiếu thuận với Thái Hậu. Dặn chúng phải ngủ sớm, dậy sớm, việc học hành nhất định phải thật chăm chỉ.”

Cuối cùng chỉ còn lại một mình Hứa Kinh Hoa tiễn Hoàng Thượng và Đại điện hạ hồi cung.

Hứa Kinh Hoa đã đổi lại mặc trang phục của nữ nên cũng không tiện cưỡi ngựa, cũng may Hoàng Thượng ngồi trên xe ngựa đi cũng không nhanh, Lưu Diễm thấy vậy cũng không lên ngựa, cùng nàng sánh vai đi sau đoàn xe.

Hơn mười ngày không gặp, trong lòng hai người đều có rất nhiều chuyện muốn nói. Tuy nhiên lần này Hoàng Thượng xuất hành mặc dù không mang theo thị vệ, nhưng lại có rất nhiều tùy tùng, hai người đi ở giữa bọn họ, muốn nói chuyện cũng phải kiêng dè. Im lặng một lúc, cả hai đồng thanh hỏi đối phương: "Khi nãy muội/ ngài đã ăn no chưa? ”

“......”

“......”

Cả hai người bốn mắt nhìn nhau, đột nhiên phì cười.

Lưu Diễm cười nói trước: "Ta ăn no rồi."

Hứa Kinh Hoa vẻ mặt ngờ vực: "Ngài mới ăn một chút đã cảm thấy no rồi sao? Chẳng trách ngài lại gầy như vậy!”

Lưu Diễm nghe nàng nói vậy liền đưa tay sờ sờ mặt mình: "Ta gầy chỗ nào chứ? Hôm nay trời nóng, nếu ăn nhiều cũng sẽ rất khó chịu. Ta thấy muội vừa nãy cũng ăn rất ít, đi săn trở về không cảm thấy đói sao?”

"Chung quy ta vẫn ăn nhiều hơn ngài. "

Hứa Kinh Hoa thấy xe ngựa của Hoàng Thượng đã đi hơi xa mới quay đầu lại nói với Lưu Diễm: "Hôm nay như vậy mà gọi là đi săn sao? Nhị điện hạ không chịu đi mà cũng không cho ta cưỡi ngựa đuổi theo, chỉ sai thị vệ đuổi đám thú đó chạy ra ngoài để bắt. Ta vốn muốn cưỡi ngựa một cách thoải mái, cuối cùng chỉ toàn chạy qua chạy lại!”

Thấy nàng và Lưu Du không hợp nhau vậy, Lưu Diễm trong lòng cảm thấy rất vui vẻ nói: "Lần sau để ta đi cùng muội, muội muốn cưỡi ngựa bao lâu cũng được." Nói xong nhớ tới Tề vương thì bổ sung thêm một câu: "Chỉ cần Ngũ thúc không ngăn cản.”

Hứa Kinh Hoa bĩu môi: "Thúc thúc cũng thật kì lạ, lúc nhị điện hạ tìm ta cũng không thèm để ý, chỉ ngăn cản hai chúng ta tiếp xúc với nhau.”

Lưu Diễm nhướng mày: "Nhị đệ thường đi tìm nàng sao?”

"Cũng không hẳn như vậy, chỉ là buổi chiều lúc mọi người cùng nhau chơi đùa, có đôi khi Nhị điện hạ sẽ một mình nói với ta vài câu."

“Đệ ấy nói gì với muội?"

"Ta cũng không nhớ rõ nữa, chỉ là mấy chuyện phiếm thôi." Hứa Kinh Hoa nói tới đây, đi về phía Lưu Diễm một bước, lặng lẽ nói: "Ta nói cho ngài biết một bí mật.”

Lưu Diễm nghiêng đầu tới gần, chờ nàng nói.

"Con hươu kia vốn không phải do nhị điện hạ săn được."

Lưu Diễm có chút kinh ngạc: "Vậy các ngươi..."

“Đó là chúng ta dỗ dành hắn, nếu không hắn nhất định sẽ không trở về!” Hứa Kinh Hoa vừa nói vừa lắc đầu: "Cây cung hắn dùng, đừng nói là săn hươu, ngay cả bắn một con gà cũng rất miễn cưỡng. Nhưng hắn thấy ta dễ dàng bắt được hai con gà mái liền tỏ vẻ không vui, sống chết cũng không chịu trở về một cách mất mặt như vậy.”

Lưu Diễm nghe vậy lập tức hiểu ra: "Cho nên muội kêu thị vệ bắn trúng một con hươu, sau đó cắm mũi tên của Nhị đệ lên..."

Hứa Kinh Hoa giơ ngón tay cái lên, Lưu Diễm liền nở nụ cười: "Ta cũng đoán được là do thị vệ hỗ trợ. Đệ ấy trước đây cũng không thích luyện tập cưỡi ngựa bắn cung, lực tay rất yếu. Nhưng mà dù sao hôm nay có thể khiến cho phụ hoàng vui vẻ như vậy, cũng rất xứng đáng.”

"Nghe thúc phụ nói sự việc lần này vô cùng rắc rối, bây giờ đã giải quyết xong rồi sao ?"

Lưu Diễm gật gật đầu: "Cũng có thể coi là vậy."

Hắn vốn không muốn nói nhiều với nàng về việc này, nhưng đột nhiên lại nhớ tới bức thư

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp