Hứa Kinh Hoa lần đầu tiên trao đổi thư với người khác, nàng thật sự rất mong đợi nhận được hồi âm, cho nên khi nhị hoàng tử, tam hoàng tử đến, sau khi nhận được thư hồi âm của Lưu Diễm, nàng lập tức chạy về phòng đọc thư.

Xé phong bì, lấy thư ra, Hứa Kinh Hoa vội vàng mở lá thư ra, vừa nhìn thấy dòng chữ “Như Diệu muội muội phương giám”, Xuân Vũ ở ngoài cửa bẩm báo: “Tề vương điện hạ đến.”

Hứa Kinh Hoa vội vàng gấp thư lại, cảnh giác nhìn Tề vương đang chậm rãi bước vào.

“Sao lại nhìn ta như vậy?” Tề Vương ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Hứa Kinh Hoa: “Thúc phụ sợ con có chữ không biết đọc, nên muốn đến giúp con xem.”

“Ha ha, không cần không cần” Hứa Kinh Hoa gượng cười: “Nếu thật sự có chỗ nào không hiểu, ta sẽ đi hỏi nương nương, thúc phụ cứ đi làm việc đi, hai vị điện hạ hiếm khi đến đây, thúc dẫn bọn họ tham quan nơi đây một chút.”

Tề vương đối với việc bọn họ viết thư qua lại, rất cảnh giác, nhưng Thái hậu nương nương biết tính tình Kinh Hoa quật cường, nếu bọn họ kiên quyết ngăn cản, sợ là có thể phản tác dụng. Hơn nữa Thái hậu cũng đã hỏi Hứa Kinh Hoa, biết nàng chỉ cảm thấy mới lạ, vả lại trong thư chỉ viết mấy chuyện lặt vặt hàng ngày, cho nên liền tự tay gửi đi, nói rõ rằng Nghi Dương quận chúa mới học viết thư, chỉ cùng thái tử điện hạ viết cho vui mà thôi.

Nhưng Tề vương vẫn có chút lo lắng về Lưu Diễm, không khỏi muốn tìm hiểu xem hắn hồi âm cái gì, thì bị cháu gái thẳng thừng từ chối, hắn đành nửa đùa nửa thật than thở: “Chuyện gì cũng hỏi nương nương, chỉ là viết thư cho Lưu Diễm, mà thúc phụ của con liền xếp thứ ba thôi đúng không?”

Hứa Kinh Hoa bật cười: “Người ở ngay đây, mỗi ngày đều chơi với ta, ta còn phải viết thư cho người nữa sao?”

“Lúc ta không dẫn con đi chơi, con cũng không viết thư cho ta.”

“Lúc đó ta không phải là vẫn chưa biết viết sao?”

Tề vương hừ một tiếng, đứng dậy đi ra ngoài: “Tóm lại chính là thúc phụ này xếp vị trí cuối cùng!”

Dĩ nhiên Hứa Kinh Hoa không chịu thừa nhận: “Không có không có, thúc phụ chắc chắn xếp trước thái tử điện hạ. Người qua đó trước, ta đọc thư xong, liền qua đó tìm mọi người!”

Lúc này Tề Vương mới hài lòng rời đi.

“Phù…” Hứa Kinh Hoa nhìn hắn đi xa, thở dài, cầm lấy phong thư, dứt khoát trốn vào nội thất đọc.

Lần nửa mở lá thư ra, mấy chữ “Như Diệu muội muội phương giám” lại xuất hiện, Hứa Kinh Hoa không khỏi có chút ngượng ngùng, trong lòng không khỏi lẩm bẩm: “Người thật đúng là lựa gió phất cờ*!”

*Lựa gió phất cờ - thuận can nhi ba (顺杆儿爬): nói lời hay thuận theo ý người khác, khiến người khác yêu thích.

Ngày hôm qua khi ký tên, thật ra nàng có chút do dự - khi viết thư cho Tống tiên sinh, ký tên đương nhiên là “Học sinh Như Diệu bái thượng”, nhưng đây là viết c

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play