*Hoành sinh chi tiết (横生枝): tự nhiên đâm ngang; tự nhiên chen ngang; phá đám; kiếm chuyện; gây trở ngại (ví với việc xen vào một vấn đề làm vấn đề không được giải quyết thuận lợi.).

Nhị hoàng tử Lưu Du vừa bước vào cung Trường Nhạc, sắc mặt liền trở nên trầm xuống, nhìn thấy mẫu thân Hồ Quý phi, cũng không thèm hành lễ, mà oán trách trước: “Ta đã nói là vô ích thôi, mẫu phi lại không tin nhất định muốn ta phải đi! Bây giờ người hài lòng chưa? Chúng ta bôn ba cả ngày lẫn đêm, đến nơi cũng chỉ là người đưa tin, hứ?”

Hồ Quý phi thấy con trai giận dữ, trên trán lấm tấm mồ hôi, hai má ửng đỏ, vội gọi người đưa nước đưa khăn lau mặt cho cậu, lại hỏi: “Có chuyện gì vậy? Người đưa tin nào?”

Lưu Du tức giận ngồi xuống: “Còn có thể là người đưa thư nào nữa? Người đưa thư cho thái tử và quận chúa Nghi Dương đó! Thay nước lạnh cho ta, khát chết đi được!”

“Con vừa từ bên ngoài về, đừng uống đồ lạnh, đừng kích động, uống chút đồ ấm đi.” Hồ Quý phi vừa dỗ, vừa lấy khăn tay từ chỗ cung nữ mang tới, muốn tự lau mặt cho con trai.

Lưu Du không chịu, đưa tay dựt lấy, tùy tiện lau vài cái lên mặt, lại ném cho cung nữ, nói: “Nước không đủ lạnh, thì đừng cho ta uống, đã lau mặt rồi vẫn không được sao?”

Hồ Quý phi vội vàng thay nước lạnh, tự mình ngồi xuống, hỏi: “Ý của con, thái tử cùng với nha đầu kia đang qua lại với nhau, rồi các con đi đưa tin? Là thái tử lén nhờ con, hay là…”

“Không! Tại sao hắn phải lén cầu xin ta? Là phụ hoàng đã dặn. Lúc trở về, Thái hậu nương nương lại kêu chúng ta mang theo bức thư của Nghi Dương quận chúa đưa cho thái tử, nói là Nghi Dương quận chúa mới học cách viết thư, cảm thấy thú vị, cùng với thái tử viết cho vui, haha, là đang dỗ dành ai đây?”

“Tờ giấy viết gì? Con có đọc không?”

“Ta sao có thể đọc được? Lão tam vẫn còn đang ở đó!” Lưu Du nhận nước từ cung nữ đưa đến uống một ngụm: “Người nên sớm bỏ tâm tư này đi! Hôm nay lúc chúng ta đến, Nhi Dương quận chúa nhận được thư liền trở về phòng, Ngũ thúc nói muốn dắt chúng ta đi dạo ở hồ, nàng cũng không thèm ra, mãi cho đến khi chúng ta sắp trở về, thì mới ló mặt ra, thì lại là vì muốn đưa thư cho thái tử!”

Hồ Quý phi nghe đến đây, cũng không vui: “Một nha đầu lỗ mãng, còn rất kiêu ngạo.”

Người hầu bên cạnh nói: “Nương nương người cẩn thận lời nói. Cái đó gọi là một người đắc đạo cả họ được nhờ, ai bảo đó là cháu gái ruột của Thái hậu nương nương?”

Ánh mắt Lưu Du nhìn qua, nhưng không nhận ra: “Ngươi là ai? Ai cho phép ngươi chen vào?”

Người hầu kia vội vàng tiến lên hai bước, quỳ xuống trước mặt Lưu Du, hồi bẩm nói: “Tiểu nhân tên là Hạ Quý Nhi, vừa đến hầu hạ bên cạnh nương nương, Nhị điện hạ vẫn chưa thấy qua, bái kiến Nhị điện hạ.”

Lưu Du nhìn Hồ Quý phi, Hồ quý phi cười nói: “Hắn tuy mới đến hầu hạ bên cạnh ta, nhưng rất có bản lĩnh, con cứ nghe hắn nói.”

“Nghe hắn nói làm gì? Để đi chầu trời à?” Lưu Du tức giận: “Cũng không thể đi chầu trời được? Còn phải dỗ dành thái tử điện hạ!” Hắn kh�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play