Thần Đô Uyển ở sát bên cung thành, từ
cung Khánh Thọ đi ra, chỉ cần đi qua thành Tây Cách và thành Giáp, là có thể vào Thần Đô Uyển từ cửa Vọng Xuân – cung Vọng
Xuân là nơi Thái hậu nghỉ mát, cách cổng Vọng Xuân không xa.
Vì vậy Hứa Kinh Hoa đã dậy từ sáng sớm,
mang theo hành lý và thị nữ bên người đi đến cung Khánh Thọ - lần này phải ở
lại ít nhất một tháng, nên nàng dẫn theo Thúy Nga và một người thị nữ tên Xuân
Vũ, Thanh Mai phải ở trong nhà quản lý công việc và chiếu cố sinh hoạt hằng
ngày của Tống Hoài Tín.
Trước khi Tống Hoài Tín cùng bọn họ vào
kinh, đã đến đây một mình, Trịnh bá không đi cùng. Sau khi trở về, Lưu Diễm có
hỏi qua, có muốn đi đón Trịnh bá không, Tống Hoài Tín nói không muốn, Trịnh bá
muốn ở trên núi để xem thử cuộc sống, nhưng lại bất đồng ý kiến, hình như lão
nhân gia muốn lão ta về nhà ở.
Sau khi đến nơi Hứa phủ thu xếp, Thanh
Mai sắp xếp cho lão ta hai đại nha đầu và hai tiểu nha đầu ở khách viện, còn có
một tên sai vặt tầm mười một mười hai tuổi để ra ngoài làm việc vặt, nhưng Tống
Hoài tín vừa nhìn thấy đại nha đầu được sắp xếp, đều trong độ tuổi mười lăm
mười sáu lại xinh đẹp, ngay lập tức gửi lại, hiện tại trong viện chỉ có hai
tiểu nha đầu quét dọn chuyển lời.
Tiểu nha đầu rốt cuộc cũng không thành
thục, Thanh Mai cũng phải quan tâm nhiều hơn đến Khách viện, miễn là không thất
lễ với vị lão tiên sinh hiện giờ là thái phó của thái tử này.
Hứa Kinh Hoa gặp phu thê Tề Vương ở cửa
cung, cùng nhau đến cung Khánh Thọ, vừa ngồi xuống, Hoàng thượng mang theo thái
tử, Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử, tất cả các phi tử đưa công chúa cùng tiểu hoàng
tử đến.
Bệnh vừa thấy nóng liền hoa mắt chóng
mặt của Thái hậu vẫn chưa khỏi, Hoàng thượng không muốn chậm trễ, chờ bọn nhỏ
vấn an xong, nhân lúc buổi sáng trời còn chưa nóng lắm, đưa Thái hậu đi ra
ngoài.
Hứa Kinh Hoa được đặc biệt cho phép
ngồi cùng xe ngựa với Thái hậu, nàng ngồi bên cạnh Thái hậu, trên tay cầm chiếc
quạt tròn, vừa quạt gió cho Thái hậu, vừa nhỏ giọng nói: “Quý phi nương nương
trông thần sắc rất tốt.” Trước đó không phải nói bị bệnh sao?
Thái hậu mỉm cười: “Chỉ cần nàng không
ngu ngốc như trước, thì cũng nên khỏi bệnh.”
Hồ Quý phi đang đứng trước Thục phi,
nhìn thái tử và con trai của mình đỡ Hoàng thượng lên xe ngựa, trong lòng không
ngừng suy ngh ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.