Lưu Diễm không lên tiếng nữa, Hứa Kinh
Hoa vui vẻ giả điếc giả câm.
Xe ngựa kẽo kẹt, lắc lư đi một hồi thì
hộ vệ ở bên ngoài báo cáo: "Công tử, hình như mưa ở đây lớn hơn dưới đồng
bằng. Phía trước đều là đường núi, cao thấp bất thường lại trơn trượt, ngựa đi
qua cũng khó khăn. Chúng tiểu nhân cố gắng đi chậm một chút nhưng cũng không
tránh khỏi sẽ xóc nảy."
Lưu Diễm cũng đồng ý.
Vừa rồi Hứa Kinh Hoa nhìn bên ngoài,
nàng chỉ đánh giá núi rừng ruộng bên cạnh, không để ý đường xá. Lúc này nghe
nói vậy thì lại thò đầu ra ngoài xem, quả nhiên đoạn đường này rất gập ghềnh,
còn có nước đọng. Ngựa của hộ vệ phía trước thỉnh thoảng còn bị trượt. Nhìn về
phía trước, những ngọn núi cũng bị ẩn trong mây mù. Con đường phía trước cũng
bị núi chặn lại, không biết có thể đi tới đâu.
"Hình như lúc đến không thấy ngọn
núi như vậy." Nàng thì thầm.
"Lúc muội tới không phải đi con
đường này." Lưu Diễm nói: "Phía đông núi Thái Hành địa hình bằng
phẳng nên đường dễ đi hơn nhiều. Bây giờ chúng ta lại ở phía tây núi Thái Hành,
nơi núi non trùng điệp gập ghềnh. Thành Trạch Châu lại là nơi yết hầu*, Cao
Bằng nằm cuối phía bắc thành Trạch Châu, ba mặt bao quanh là núi, đường xá gập
ghềnh khó đi cũng không có gì kỳ lạ."
*Yết hầu: Là một nơi quan trọng như một cái cổ họng trong
vấn đề quân sự. Hứa Kinh Hoa thấy hắn nói rất rõ ràng
nên vô cùng tò mò: "Những thứ này là người đọc sách nên biết được
sao?"
Lưu Diễm lắc đầu: "Là khi ta chờ
muội ở thành Trạch Châu có tìm người địa phương quen thuộc địa hình ở đây để
hỏi. Đúng rồi, thời Chiến Quốc, có một trận đại chiến xảy ra ở Cao Bằng. muội
đã từng nghe qua câu chuyện danh tướng nhà Tần tên Bạch Khởi* đem quân giết b� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.