《 Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT》
Truyện được
Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.
Cái gì là đánh
cược, đánh bạc?
Khi ván cược,
ván bạc vừa bắt đầu, đều sẽ cho con người ta nếm chút quả ngọt, làm cho người
ta muốn tiếp tục chơi. Họ còn biết tính toán tỉ mỉ chính xác khi nào thì nên
đánh quân thủy, khi nào thì ra quân nhị, lúc nào thì nên thu cần câu lại.
Lòng tham của
con người, từng chút, từng chút mà thôi thúc họ, giới hạn cũng từng phân, từng
phân mà mở rộng.
Hôm nay, Phương
Thanh Chỉ cuối cùng cũng được trải nghiệm rồi.
Ở đâu có trò
vui? Cho dù là trong đời sống hằng ngày, câu dẫn người ta chơi một cách thần
không biết quỷ không hay, cũng là chuyện thường tình, Phương Thanh Chỉ nhìn
mười lăm quả quýt vàng óng ánh trước mặt mình, cuối cùng cũng dần dần tỉnh táo
lại.
Khó trách cờ
bạc lại cám dỗ con người như vậy, đâu đâu cũng là cạm bẫy.
“Bây giờ đã là
mười giờ ba mươi phút rồi.” Trần Tu Trạch xắn tay áo: “Thời gian cấp bách,
nhiệm vụ quan trọng.”
“Mọi người dừng
một chút” Phương Thanh Chỉ hô dừng, cô làm một động tác tạm dừng, hoài nghi
“Trần Tu Trạch.”
“Sao vậy?” Trần
Tu Trạch nhướng mày, chậm rãi mỉm cười: “Có vấn đề gì sao?”
“Không đúng
nha.” Phương Thanh Chỉ đưa tay ra, đè lên trên những quả quýt, những quả quýt
vàng óng, se se lạnh dán vào lòng bàn tay cô, có một loại mùi vị như là cắn
phải quả chanh đang đóng băng, cô hỏi: “Anh rốt cuộc có biết chơi bài hay
không?”
Trần Tu Trạch
xòe hai bàn tay ra, mười ngón tay sạch sẽ đều lồ lộ trước mặt Phương Thanh Chỉ,
ngay cả những vết chai sạn cũng cực kỳ rõ ràng: “Không biết.”
Phương Thanh
Chỉ nghiêm mặt: “Anh không được nói dối.”
“Anh không có
lừa em,” Trần Tu Trạch thành khẩn: “Thật một trăm phần trăm.”
Tay của Phương
Thanh Chỉ rời khỏi mấy quả quýt, cô vẫn không hiểu như cũ, lắc đầu: “Không
đúng, không đúng nha, anh sao lại không biết chơi bài? Anh…”
Cô đã học qua
chương trình quy luật xác suất, tuy biết được quy luật xác suất là có thể nắm
bắt được cả mô hình toán học đại số, nhưng bất luận là như thế nào, đều không
thể giống như hôm nay… Cho dù là may mắn, thì cái may mắn này cũng thật là quá
đáng, không thể tin được.
Trần Tu Trạch
sắp xếp lại những lá bài đang tán loạn trên bàn, cười: “Thật sự là không biết
chơi, có điều biết được một ít kỹ xảo.”
Phương Thanh
Chỉ gọi anh: “Trần Tu Trạch, anh gian lận đến nghiện rồi!”
“Sao có thể gọi
là gian lận đến nghiện?” Trần Tu Trạch đã sắp xếp xong những lá bài, đặt lên
nhau ngăn nắp chỉnh tề, anh cười: “Lúc trước em chỉ biết là bài không tốt, lại
không biết rốt cuộc chỗ nào không tốt, bây giờ có phải đã học được rồi không?”
Ánh mắt anh
chân thành: “Vả lại, từ đầu chúng ta cũng không có đưa ra luật phải đánh như
thế nào.”
Phương Thanh
Chỉ bực bội: “Trần Sinh cũng nhiều đạo lí thật đấy.”
Trần Tu Trạch
dịu dàng: “Ai bảo cô Phương sĩ diện như vậy, không vô sĩ như Trần Sinh tôi.”
Phương Thanh
Chỉ thật sự khó lòng mà tìm ra điểm sơ hở của Trần Tu Trạch, anh là loại người
gì, tuổi đời còn trẻ đã bắt đầu kinh doanh buôn lậu, cứu A Hiền từ trong tù ra
thì liền cùng A hiền làm ăn, một đường từ thiếu niên buôn lậu chạy trốn bị cảnh
sát truy đuổi, đến trở thành Trần Sinh một tay thao túng sau lưng Mạnh Cửu Ca.
Nói về vô sỉ,
Phương Thanh Chỉ đúng thật không bằng một phần nghìn của anh.
Có chơi có
chịu, cho dù Trần Tu Trạch rõ ràng đã gian lận, Phương Thanh Chỉ cũng chẳng làm
được gì. Trước kia lúc Trần Tu Trạch đi theo Mạnh Cửu Ca, không ít lần đến sòng
bạc, mà Phương Thanh Chỉ chỉ cùng chơi bài giấy vài lần với bạn thời đại học.
Cô nhớ bài tốt, cũng giỏi tính bài, nhưng trước mặt tay chơi lão luyện như Trần
Tu Trạch, quả thật rất khó để so sánh.
Phương Thanh
Chỉ thậm chí còn không biết, Trần Tu Trạch đã gian lận như thế nào, lại làm thế
nào có thể không chút động tĩnh mà đổi bài, giấu bài, nhớ số điểm.
Món nợ mười lăm
quả quýt này, chỉ sợ là cho dù Phương Thanh Chỉ đêm nay chơi khô máu, cũng
không cách nào tr� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.