“Không, con trai, mẹ chỉ muốn
đến thăm con” Bà dịu dàng nhìn con trai mình và hỏi: “Phi Cương kia có đối xử
tốt với con không?”
Hách Liên Thần: “...” Cách nói
chuyện như thế này có chút kỳ quái, giống như mẹ đẻ lo lắng hỏi thăm con gái
sau khi xuất giá trở về vậy.
“Mẹ à, căn bản là chúng con
không phải quan hệ đó. Cô ấy là một người tốt, đặc biệt chăm sóc con, nhưng chỉ
là đối xử như bạn bè mà thôi”
Một đôi nam nữ ngày đêm ở
chung, nếu có mập mờ sẽ có thể cảm nhận được từ lời nói hoặc hành động.
Kỷ Uyển không có ý đó với anh,
anh biết điều đó.
“Nếu không có tâm ý, vì sao cô
ta lại chịu giúp con chống lại áp lực từ Hiệp hội mục sư? Chẳng lẽ cô ta chưa
bao giờ ép con giao Ác Ma Châu ra sao? Hoặc là chính cô ta cũng muốn Ác Ma
Châu.”
Điều này là không thể, ngoại
trừ Ma cà rồng, các chủng tộc khác không thể sử dụng Ác Ma Châu.
“Kỷ Uyển chưa bao giờ ép con
điều gì, theo lý mà nói giao Ác Ma Châu ra là tốt nhất. Năm mươi năm sau Ác Ma
Châu tái sinh con vẫn có thời gian lấy được. Nhưng nếu không có Ác Ma Châu,
chắc chắn Hiệp hội sẽ không dám dụng đến Kỷ Uyển để gây rắc rối cho tôi. Nhưng
cô ấy sẽ không nghĩ như vậy, cũng không nói với con như vậy. Con không muốn
giao Ác Ma Châu ra, cô ấy sẽ giúp tôi gánh vác, thậm chí không hỏi lý do.”
Quá khứ bi thảm của anh không cần kể cho bà nghe, sự tự chuẩn bị cho bản thân từ nhỏ đến lớn
của Hách Liên Thần cứ
như vậy mà sụp đổ.
“Con trai, mẹ sẽ không ép buộc
con, nhưng theo ý kiến của mẹ, sẽ tốt hơn nếu con chịu giao nộp Ác Ma Châu. Vị
Lãnh chúa Ma cà rồng này tuyệt đối không thể chết, thời điểm cần thiết, ngay cả
lãnh đạo Hiệp hội cũng sẽ đến Trung Quốc, đến lúc đó con chết mẹ cũng chết. Giả
sử khi đó cô gái Phi Cương kia vẫn chịu che chở con như trước đi, nhưng con có
thể nhìn cô ta mạo hiểm vì mình sao?”
“Phu nhân không cần dọa anh
ấy!”
Không biết từ khi nào trong
tuyết đã xuất hiện một người khác, có lẽ là vì mặc áo khoác màu trắng, hai
người họ tập trung nói chuyện nên không chú ý, mãi cho đến khi cô lên tiếng mới
biết.
Kỷ Uyển: “Phu nhân xem thường
tôi rồi, cho dù là Bá tước Ma cà rồng đối đầu với tôi đi nữa, khẳng định sẽ
không chiếm được lợi.”
“......”
“Tôi nói thật, tuyệt đối không
phóng đại.”
Sắc mặt Hách Liên Thần tái mét,
anh ý thức được mẹ anh quả thật không ép buộc anh giao ra Ác Ma Châu, nhưng
trên tâm lý, bà đã đứng về phía Hiệp hội, bất kể mục đích ban đầu có phải là vì
sự an toàn của anh hay không.
Việc Hách Liên Thần này muốn,
có chết cũng phải làm, chống lại bất cứ kẻ nào vì lợi ích của bản thân và hạn chế anh, hoặc thay anh đưa ra bất kỳ quyết
định gì.
Trong nguyên tác có hai mươi
mấy nam nhân có quan hệ với Chu Hương Hương, vì vậy một người chỉ được miêu tả
mấy vạn chữ, nam chính 1 Hách Liên Thần cũng không được nhiều hơn. Từ nguyên
tác có thể thấy, anh là một người rất tự cao, nói cách khác chính là bệnh nổi loạn khá
nặng, không nghe lọt tai lời khuyên của ai.
Ngay từ đầu Kỷ Uyển đã không
khuyên anh, nhìn thấy mặt anh lại có dấu hiệu tức giận, cô nhún vai nói với mẹ
Hách Liên Thần: “Phu nhân muốn vào nhà ngồi chút không?”
Hách Liên Thần tức giận đến mức
bốc hỏa! Tức giận quay đầu bỏ đi.(T y T Application)
Mẹ anh có chút xấu hổ, cười khổ
nói: “Tính nó là vậy!”
“Anh ấy đúng là như vậy, tôi
nghe nói trước kia phu nhân và Hách Liên Thần không thân thiết, nên không qu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.