Mặt trời mọc ở phía đông, ánh nắng mặt trời từng chút một
lấp đầy trái đất, cũng chiếu đến cổng biệt thự nhỏ ở ngoại thành...Mặt trời cố ý ban tặng ấm áp cho trái đất, nhưng
lại bị chặn tại cửa của biệt thự, chỉ có thể hắt chút ánh sáng qua cửa sổ khép
hờ ở phòng khách.
“Rầm rầm”
Rèm cửa bị kéo vào một cách thô bạo ngăn không cho ánh
sáng chiếu vào, tuy nhiên người kéo rèm cửa không phải là bàn tay của con
người, mà là một bóng đen.
“Còn không nói sao? Tôi sắp hết kiên nhẫn rồi đấy”
Bóng đen cười lạnh, dùng chân đá mạnh vào người nằm trên
sàn từng chút từng chút một, cuối cùng đá vào góc tường.
Trận đánh đập này đã kéo dài liên tục hai giờ, sức mạnh
của người đánh không phải là con người. Nếu người bị đánh chỉ là một con người
bình thường thì đã tắt thở từ lâu.
May mắn Hách Liên Thần không phải người thường, mà là một
Ma cà rồng lai có thể cảm nhận được đau đớn kịch liệt từ việc bị đánh, nhưng
khả năng tự chữa lành của anh vô cùng tốt, chỉ cần mười phút ngắn ngủi, vết
thương của anh đã lành lại hoàn toàn. Thật không may, thủ phạm lại không cho
anh có cơ hội này, hầu như từng giây từng phút lúc nào cũng bị đánh, cơ thể anh lúc nào cũng
đầy vết thương.
May mắn thay,
những vết thương này không làm tổn hại đến căn nguyên của anh, nhưng anh cũng biết, đúng như
lời bóng đen đã nói. Nó sắp hết kiên nhẫn rồi.
Cũng may cơ hội anh luôn tìm kiếm cuối cùng cũng tới.
Hách Liên Thần cúi đầu rụt vào trong góc, tay trái chắn ở
phía sau, bóp nát viên bi đang nắm trong tay.
“Phanh”
Khoảnh khắc
viên đá cẩm thạch bình thường bị bóp nát, có một luồng không khí hỗn loạn, sau
đó nó nổ tung, toàn bộ bức tường mà Hách Liên Thần đang dựa lưng lên hoàn toàn
sụp đổ. Bóng đen chưa kịp
phản ứng bị những tia nắng thiêu đốt, khói bốc lên, nó biến thành một khối thịt
bị nướng trên ngọn lửa.
Hách Liên Thần không quan tâm tình huống của nó ra sao,
anh bước đi tập tễnh chạy ra ngoài, đầu óc choáng váng chạy ra ngoài được vài
bước đã bị ai đó nắm chặt, anh theo bản năng muốn phản kích, nhưng đối với một
người bị thương như anh mà nói sức lực của đối phương lớn đến kỳ lạ, căn bản
không thể nhúc nhích.
“A, lại gặp nhau rồi. Anh không sao chứ?”
Khóe miệng Hách Liên Thần co quắp, người kéo tay anh là một
cô gái xinh đẹp chưa từng gặp qua, nếu là bình thường anh tuyệt đối có thể nó ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.