Mẹ Kỷ và Vương Hữu chia tay.
Mẹ Kỷ: “Mẹ phải thận trọng. Người nói dối cũng không đủ
đáng tin cậy, mẹ đã nói rõ với ông ấy rồi. Nhưng trước khi chia tay, mẹ đã đoán
ra ý định của ông ta, ông ta đến vì con rể, người đàn ông này chỉ sẵn sàng nói một
câu đại khái, bất kể mẹ có ép hỏi thế nào cũng không chịu nói nhiều. Gần đây
con nên chú ý đến hơn”
Mẹ Kỷ cũng giống như tất cả những người mẹ yêu thương con
mình trên đời này, sự quan tâm là vô tận. Từ khi biết con rể có thể có lai lịch
không nhỏ, không chừng còn có thể gặp rắc rối, ngoài miệng tuy rằng cái gì cũng
không hỏi, nhưng lại chủ động đến nhà hàng hỗ trợ.
Kỷ Uyển: “Mẹ, con biết rõ tình huống của anh ấy, mẹ yên
tâm.”
Mẹ Kỷ cười cười: “Con từ nhỏ đã trưởng thành, luôn hiểu
rõ hơn mẹ, mẹ còn có gì không yên tâm.”
Buổi sáng Kỷ Uyển đi ra ngoài mua đồ ăn, A Hiên đang
luyện dao lập tức buông củ cải cắt một nửa trong tay, cởi tạp dề đuổi theo cô:
"Tôi đi với cô”
Kỷ Uyển: “Trong nhà hàng chỉ còn một mình mẹ.”
"Không có gì đáng ngại, lát nữa ông Trương sẽ xuống
ăn sáng." A Hiên nói: "Chờ lúc về sẽ dán thông báo tuyển thêm hai
nhân viên phục vụ."
Kỷ Uyển bật cười: “Nhà hàng còn chưa bắt đầu có lợi
nhuận, tuyển người nhàn rỗi đến anh nuôi sao?”
“Tôi không nuôi người nhàn rỗi!”
A Hiên nhíu mày: "Tôi chỉ nuôi cô.”
Ôi, ôi! Trái tim thiếu nữ của chị.
Kỷ Uyển ôm ngực, đánh giá anh một vòng từ trên xuống
dưới: "Nếu anh có khuôn mặt nam thần anh tuấn tiêu sái, lại phối hợp với
dáng người hai mét này, khí thế hai mé ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).