Rời khỏi Cung Nguyệt Ương, Thời An quay đầu nhìn thoáng qua.
Thẩm Thời Mẫn cũng quay đầu lại nhìn theo nàng, hỏi: “Tam tỷ tỷ, làm sao vậy?”
Thời An nhìn bóng người biến mất sau cánh cửa, lắc đầu: “Không có gì. Chúng ta xuất cung trở về phủ đi.”
Trên xe ngựa trở về, Thời An nhớ lại cuộc đối thoại vừa rồi. Thập tứ công chúa thật sự bệnh tật, ốm yếu nhưng lại không chỉ là mỹ nhân bệnh, hiển nhiên nàng ta có mối bận tâm riêng với hoàng quyền.
Có lẽ thập tứ công chúa biết một chút chuyện đêm đó. Dù sao, chuyện Thẩm Thời Hàn bị thương khó có thể che giấu, cho nên nàng ta muốn thăm dò lập trường của Thẩm gia từ chỗ nàng.
Thời An chống cằm suy nghĩ một lát, hỏi muội muội bên cạnh: “Mẫn Mẫn có biết lễ hội đèn lồng trong cung bắt đầu khi nào không?”
Thẩm Thời Mẫn đếm ngón tay, trả lời: “Chắc còn nửa tháng nữa là đến. Vào buổi tối Lễ Vạn Thọ, trong cung sẽ thắp sáng hàng vạn chiếc đèn lồng ở khắp các cung điện, rất thú vị. Tam tỷ tỷ tham gia một lần sẽ biết!”
Lễ Vạn Thọ, ngày sinh Hoàng Thượng.
(Lễ Vạn Thọ: tên gọi ngày sinh nhật của các vị hoàng đế Trung Quốc và Việt Nam xưa. Đường Huyền Tông lần đầu tiên đặt ngày sinh nhật của mình là một lễ hội, sau đó truyền lại thành tục lệ, có rất nhiều tên gọi như "Lễ hội Trường Xuân", “Thánh sinh”,…)
Nghĩ đến ngữ điệu ghen tị của thập tứ công chúa khi nói về yến tiệc sinh nhật náo nhiệt của Ninh Khang Vương. Thời An khẽ nhướng mày, phép thử này quá mức trắng trợn. Đại khái chờ lâu như vậy mới có một tia cơ hội này cho nên thập tứ công chúa hận không thể ngay lập tức chớp lấy.
***
Trên Đài Trích Tinh, gió lạnh thổi phần phật.
Lâm Chấn đứng ở phía sau mấy bước: “Điện hạ, tam tiểu thư sắp xuất cung. Ngài không đi gặp ngài ấy sao?”
“Không vội, hiện tại An An còn chưa muốn gặp Cô.” Mục Trì Thanh nhìn bóng người quay lưng về phía tường cung điện, nhẹ nhàng quay đầu, xoay hạt bồ đề trên cổ tay, nói không chút để ý: “Mùa đông sắp đến, nói Thái Y Viện chăm sóc Thập tứ công chúa thật tốt. Cô hy vọng nàng ta sống thật lâu.”
Lâm Chấn gật đầu đáp ứng. Thập tứ ngàn vạn lần không nên đánh chủ ý lên trên đầu tam tiểu thư, không trách được bị điện hạ tức giận.
Mục Trì Thanh xoay người, đi xuống Đài Trích Tinh: “Đã lâu rồi Cô chưa đến gặp Hoàng Thượng.”
Một lát sau, một chiếc kiệu liễn đi về phía Cung Thừa Minh.
***
Bên kia, Thời An đã trở về từ trong cung. Buổi tối, nàng đến thư phòng của Thẩm Trường Hà, kể về chuyện của Thập tứ công chúa.
Nàng không muốn nhúng tay vào cuộc tranh đoạt quyền lực giữa các thế lực trong triều đình. Nếu tùy tiện nghiêng về một bên, nói không chừng sẽ trở thành mũi nhọn bị người ta chỉ trích. Thay vì để bản thân phiền lòng, không bằng cứ nói cho phụ thân biết.
Thẩm Trường Hà nghe xong gật đầu, nói: “An An không cần lo lắng những chuyện này, chỉ làm như không biết là được.”
Ông nhìn nữ nhi, cũng không hỏi nhiều về chuyện lần trước, xoa xoa đỉnh đầu nữ nhi, từ ái nói: “Hội đèn lồng ở Lễ Vạn Thọ, An An muốn đi thì cứ đi, không cần giả vờ bệnh, cũng không phải chuyện lớn gì.”
Thời An vâng một tiếng, gật đầu.
Sau khi trở về từ trong cung, hai ngày sau, Thẩm Thời Mẫ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.