Việc đả thông kinh mạch cũng chẳng dễ dàng, vô cùng khó khăn và nguy hiểm, Ngạo Hoa Đô tĩnh tọa, tâm thần bình thản, hắn mới bắt đầu. 

Lại dùng tới lực lượng Luân Hồi, nhẹ nhàng dung nhập vào kinh mạch, từ từ du động, Ngạo Hoa Đô không dám mạnh mẽ đả thông, từng chút từng chút một, khai thông kinh mạch với nhau.

Hắn vô cùng cẩn thận, cũng không gấp gáp, cả thân thể hắn phát sáng, từ trên đỉnh đầu mọc ra một hoa sen, hoa sen màu trắng, bên trên ngồi một người tí hon, hình dáng giống Ngạo Hoa Đô, đây là linh hồn thần thức của hắn.

Linh hồn xuất khiếu, trôi nổi trên đỉnh đầu, linh hồn Ngạo Hoa Đô khẽ vươn tay, từ trong hư không tràn tới lực lượng linh khí, linh khí thần tính, đem thân thể Ngạo Hoa Đô bao phủ.

Năng lượng mạnh mẽ tinh thuần, mười phần thần tính, linh khí dồi dào lưu chuyển trong cơ thể hắn, dung nhập vào trong kinh mạch, cùng với lực lượng Luân Hồi dung hòa, đả thông kinh mạch. 

Thời gian dần dần trôi qua, mặt trời mọc rồi lặng đi, liên tiếp bốn ngày, Ngạo Hoa Đô vẫn chưa hoàn thành đả thông kinh mạch.

Lúc trước kinh mạch hắn bị đánh nát, nhờ lực lượng Luân Hồi chữa trị nối lại, nhưng muốn đả thông toàn bộ, không phải một hai ngày là xong.

Lại trôi qua ba ngày, rốt cuộc Ngạo Hoa Đô thành công đả thông toàn bộ kinh mạch, kinh mạch nội tại đều được quán thông, hắn cảm giác lân lân sung sướng, thoải mái tới cùng cực, cảm giác thân thể nhẹ nhõm, như muốn dung hợp với hư không vậy.

Linh hồn hắn ngồi trên hoa sen, cũng đã nhập trở lại thân thể, cả thân thể hắn run rẩy, thư sướng phấn khích vô cùng, giữa trán hắn hiện ra một đạo hoa văn hình hoa sen, rất giống với hoa sen xuất hiện khi nảy, mà linh hồn của hắn ngồi lên.

Ngạo Hoa Đô mở mắt ra, khó hiểu nói " Bất Diệt Hồn Thần Liên, sao ta lại có nó ".

Hắn dụng tâm kiểm tra lại trí nhớ mới phát hiện, là do lúc trước Ngạo Hoa Đô đạt được một viên hạt giống, biết được đây là hạt giống Bất Diệt Hồn Thần Liên, nhưng chưa kịp gieo trồng thì đã chết, cuối cùng lại thành toàn cho hắn.

Trong lúc đã thông kinh mạch, hạt giống vô tình cuốn vào năng lượng, dung nhập vào trong cơ thể của hắn, cuối cùng cộng sinh với linh hồn, vì vậy hạt giống nở ra, hóa thành một đóa hoa sen.

Ngạo Hoa Đô mĩm cười nói " Thật không ngờ, trong họa được phúc, có được hoa sen này thủ hộ linh hồn, vậy thì ta bất tử bất diệt rồi ".

Tuy vậy, nhưng hắn vẫn tranh thủ tu luyện, nhất tinh Hồn Thần cảnh, vừa đả thông kinh mạch xong, năng lượng dư thừa còn rất nhiều, thuận thế bước vào nhất tinh Hồn Thần cảnh. 

Cảnh giới đầu tiên là khai mở linh hồn, linh hồn bản nguyên là căn cơ của tu sĩ, linh hồn được khai mở, có thể cảm nhận được linh khí, cảm nhận được đại đạo, hiểu ra được các quy luật.

Linh hồn quán thông tự tại, như vậy mới giúp tu sĩ bước lên con đường tu tiên, muốn trở nên mạnh mẽ, thì cần phải ngộ đạo, mà linh hồn bản nguyên khai mở, có thể giúp tu sĩ dễ dàng cảm ngộ tới.

Ở mỗi một tinh trong cảnh giới, phải xem tu sĩ khai mở, rồi rèn luyện linh hồn như thế nào, linh hồn vừa khai mở rất yếu ớt, tu sĩ dựa vào đan dược để rèn luyện linh hồn. 

Để linh hồn cường đại hơn, và mạnh mẽ hơn, phân biệt ở giữa các mức độ ngưng thực, nếu như tu sĩ tu rèn luyện linh hồn tới cực hạn, thì ngày sau vấn đỉnh đế đạo, có bảy tám thành cơ hội.

Cảnh giới đầu tiên, cũng là cảnh giới đánh hạ xuống căn cơ vững chắc, muốn thành tựu cao xa, thì phải xem ở cảnh giới này, tu sĩ tu luyện như thế nào.

Đại đạo cao siêu, linh hồn cường đại, có thể giúp tu sĩ cảm ngộ dễ dàng, nhưng mà muốn trên đại đạo, đi tới chung cực tiên lộ, thì phải xem bản lĩnh và sự cố gắng.

Ngạo Hoa Đô sinh ra ở thế lực lớn, đối với tài nguyên tu luyện, hay về các mặt khác, Ngạo Tiên Điện đều là đỉnh lưu.

Nên trong trí nhớ, Ngạo Hoa Đô biết được rất nhiều tin tức, như bí thuật công pháp, võ kỹ tuyệt thế, hay những bí mật mà thế nhân không biết tới.

Hắn tìm hiểu tới một cuốn công pháp, Đại Diệu Nhật Kinh pháp, theo hắn biết đây là công pháp khó tu luyện nhất, tu luyện hỏa đạo, đây đúng là một bản kinh pháp bá đạo.

Nhưng nhiều người đã tu luyện, điều khó khăn là không ai có thể khống chế tâm cảnh của mình, tu luyện theo thời gian, tính tình thay đổi, cuồng bạo thiết huyết.

Đã nhiều người tu luyện xong, lại đi gây họa tàn sát khắp nơi, tạo ra chiến cảnh sinh linh lầm than, vô số người chết oan, vì vậy bản kinh pháp này ít ai dám tu luyện.

Nhưng Ngạo Hoa Đô chọn công pháp này, hắn muốn tu luyện Đại Diệu Nhật Kinh pháp, vì chỉ có công pháp là có thể đáp ứng hắn mà thôi, nếu ngày sau có kinh pháp khác tốt hơn, hắn sẽ thay đổi.

Ngạo Hoa Đô bắt đầu tu luyện, trang đầu tiên trong Đại Diệu Nhật Kinh, tay bấm theo pháp ấn, đọc theo khẩu quyết bên trong, nhất niệm vận khởi.

Theo hắn vận khởi, trên thân thể hiện lên ánh lửa, rất mờ nhạt, nhưng ánh lửa có màu đỏ hồng, nhìn sơ qua thì cảm thấy rất yêu dị, thời gian dần dần trôi qua, ánh lửa càng lúc càng lớn, sức nóng cũng tăng theo.

Tuy linh hồn của Ngạo Hoa Đô rất cường đại, nhưng linh hồn bản nguyên hắn chưa khai mở, dựa theo kinh pháp tu luyện, Ngạo Hoa Đô dần dần mở ra linh hồn bản nguyên, từ sâu tận bên trong linh hồn.

Rất dễ dàng, cũng không mấy khó khăn, chắc do linh hồn hắn cường đại, cho nên khai mở sẽ nhẹ nhàng hơn.

Linh hồn bản nguyên khai mở, từ trong linh hồn, lực lượng Luân Hồi vô cùng vô tận tràn ra, lưu chuyển xuống khắp thân thể hắn, dung nhập luyện hóa vào trong kinh mạch.

Ánh lửa bên ngoài thân thể cháy càng mạnh lên, ánh lửa phập phù chuyển động, Ngạo Hoa Đô nhe răng trợn mắt, vô cùng đau đớn, cảm giác thân thể sấp bị đốt cháy hết đi.

Hắn thuận theo lực lượng Luân Hồi lưu chuyển, mà luyện hóa thành năng lượng, dung nhập vào trong cơ thể, mỏi tấc thịt đều tràn đầy lực lượng Luân Hồi. 

Bên ngoai thân thể, lớp da của hắn bị đốt cháy đen, quần áo cũng đều bị đốt sạch, tóc tai chân mày cũng không còn, ánh lửa cuồng bạo, không ngừng thêu đốt.

Aaaaa

Ngạo Hoa Đô đau đớn gào thét, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng, cả thân thể cháy đen như cục than.

Thời gian hơn một tuần nhang, hắn cũng dừng lại, hắn ngồi một chỗ, không cử động gi cả, ngồi đấy giống như một người đã chết vậy.

Được một lúc, hắn cũng động đậy thân thể, lớp da cháy đen bên ngoài bong tróc ra, rơi rãi xuống đất, một làn da trắng nõn mịn mà hiện ra, lấp lánh như viên ngọc, từ trong cơ thể phát ra ánh sáng, tóc tai dần mọc dài ra, chỉ chóc lát đã mọc tới vai.

Tiểu nhân nhi cứ như là thiên thần, gương mặt đẹp đẽ, ánh mắt có thần, trên trán ấn ký hoa sen, tạo ra hình tượng đẹp vô cùng, cho dù đi tới đâu, cũng làm cho người ta chú ý, bởi vì ngoại hình quá bắt mắt.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play