Độc Đạo Gian Hành - Nam Đô Phệ Thiên

Chương 16 Vô sỉ, biến thái


1 năm

trướctiếp

Được hơn nữa canh giờ, Lưu Thư Mộng tỉnh lại, nàng từ từ ngồi dậy ngơ ngác nhìn xung quanh, rồi nhìn qua Ngạo Hoa Đô đang ngồi phía xa, trong miệng cứ lẩm nhẩm cái gì.

Nàng đứng dậy đi về phía Ngạo Hoa Đô, nhưng vừa đứng dậy thì cơn đau truyền tới, nàng đau đến nhăn mặt, hít sâu một hơi, kiềm nén lại cơn đau, nàng từ từ bước đi.

Đi đến gần, nàng nghe rõ ràng từng chữ mà Ngạo Hoa Đô nói, sau khi nghe xong nàng đen mặt lại, gân xanh nổi lên, vô cùng tức giận.

Lưu Thư Mộng quát lên " Tên kia, ngươi đang nói linh tinh cái gì đó ".

Ngạo Hoa Đô đang thất thần, bổng nhiên tiếng quát của Lưu Thư Mộng truyền tới, làm hắn giật nảy cả mình, vội vàng đứng dậy.

Hắn xoay người lại, thấy thiếu nữ kia đã tỉnh lại, đứng cách mình không xa, hắn ngạc nhiên hỏi " Nàng tỉnh lại từ khi nào, sao không lên tiếng, quát lớn như thế làm gì, giật hết cả mình ".

Lưu Thư Mộng nghiến răng nói " Tỉnh lại vào lúc ngươi đang nói những lời kia, ngươi thật vô sỉ biến thái ".

Ngạo Hoa Đô nhếch mép nói " Ta vô sỉ biến thái, nè nha tiểu gia ta chưa làm gì, vì cứu nàng mà ta cũng bị thương nặng, cũng may là tiểu gia ta là chính nhân quân tử, nếu không nàng bây giờ đã là nữ nhân của tiểu gia ".

-" Ngươi... ".

Lưu Thư Mộng tức giận không thôi, nàng bị chọc tức, nhưng vừa động thì lại càng đau, vết thương đang rỉ máu, nàng không chịu nổi nên ngã xuống đất.

Ngạo Hoa Đô chạy lại đỡ nàng, nhìn vào vết thương kia, hắn nói " Bây giờ phải băng bó lại, nếu không vết thương sẽ càng nặng hơn ".

Lưu Thư Mộng gạt tay hắn ra, cắn răng nói " Tự ta làm được không phiền tới ngươi, quay mặt đi chỗ khác ".

Ngạo Hoa Đô gật gù, chậm rãi xoay mặt đi, từ phía sau truyền tới tiếng lột đồ, Ngạo Hoa Đô cứng người, hắn nắm chặt đôi tay lại, cố gắng giữ tâm bình tĩnh, không nên quay đầu lại.

Aaaa

Lưu Thư Mộng hét lên đầy đau đớn, Ngạo Hoa Đô theo phản xạ mà quay đầu lại, nhưng đập vào mắt hắn, là một cảnh tượng kiều diễm.

Thiếu nữ này đã cởi phần áo phía trên, lộ ra phần ngực căng tròn, da thịt trắng nõn, trông vô cùng đẹp mắt, một cảnh tượng thật khó quên.

Lưu Thư Mộng nhíu mày, nàng nhìn lên Ngạo Hoa Đô, mắng " Vô sỉ, ngươi tại sao lại quay mặt lại ".

Ngạo Hoa Đô mặt đỏ bừng, tim đập thình thịch, hắn bị cạnh tượng này thu hút, nuốt nước miếng hắn nói " Nàng bị thương quá nặng, hay là để ta làm giúp cho ".

Nói rồi hắn ngồi xuống, cầm lên một lọ dược, mặt kệ là thiếu nữ này đồng ý hay không, hắn bôi thuốc lên miệng vết thương giúp nàng, động tác chậm rãi, từ từ bôi thuốc.

Lưu Thư Mộng cũng không cản nữa, có nói cũng vô dụng, tên nam nhân này rất biết thời cơ, nàng nhắm mắt lại, cắn răng chịu đựng, vì khi bôi thuốc, cơn đau càng dữ dội hơn.

Thương thế rất nặng, miệng vết thương rất sâu, thấy cả phần xương trắng bên trong, mà ở phần bụng và lưng, có cả chục miệng vết thương, máu tươi cứ chảy ra.

Sau hơn một nén nhang, Ngạo Hoa Đô cũng giúp nàng băng bó xong, hắn đứng dậy gật gật đầu, rất là hài lòng.

Lưu Thư Mộng lúc này mới thở ra một hơi, sau khi bôi thuốc xong, máu cũng đã cầm lại, vết thương cũng đã đỡ đau, đã dễ chịu hơn rất nhiều, chỉ có điều là mất quá nhiều máu, nên sắc mặt nàng rất tái nhợt.

Nàng nhìn Ngạo Hoa Đô nói " Ta tên Lưu Thư Mộng, còn ngươi ".

Ngạo Hoa Đô hơi suy nghĩ, cũng không thể nói tên thật được, vậy thì phải đặt ra một cái tên giả rồi, hắn nói " À ta tên là Hư Thiên, nàng gọi ta là Hư Thiên đi ".

Lưu Thư Mộng kinh ngạc nói " Ngươi cũng thật bá đạo, lấy Hư Thiên làm tên ".

Ngạo Hoa Đô cười cười nói " Chỉ là cái tên, chắc cũng không đến nổi nào ".

Lưu Thư Mộng nhìn hắn nói " Chuyện hôm nay ngươi không được nói ra, nếu không ta nhất định sẽ giết ngươi ".

Ngạo Hoa Đô không vui nói " Ta và cứu nàng đó, mà nàng nói như thế với ta sao ".

Lưu Thư Mộng híp mắt nói " Cũng không cần sau này, bây giờ ta giết luôn, khỏi phải chờ lâu ".

Ngạo Hoa Đô cười to nói " Được nàng tới đây, ta nhìn xem nàng làm sao giết được ta, hai tên áo tên truy sát nàng, còn bị ta giết chết, nàng nhắm đánh lại ta sao ".

Lưu Thư Mộng giật mình, cả kinh nói " Ngươi giết bọn họ rồi ".

Nàng cũng không nghĩ là Ngạo Hoa Đô sẽ giết được hai tên kia, vì nàng là Tử Hà cảnh, còn không đánh lại hai người kia, mà Ngạo Hoa Đô chỉ là Hồn Thần cảnh đại viên mãn, làm sao có thể đánh lại, nảy giờ nàng nghĩ là, Ngạo Hoa Đô đã mang theo nàng chạy trốn.

Ngạo Hoa Đô gật đầu nói " Chính xác, nói sao đây ta, nàng đã muốn giết ta, vậy thì ta cũng không khách sáo nữa ".

Lưu Thư Mộng lập tức cảnh giác, nhìn hắn nói " Ngươi muốn làm gì, không được làm bậy đâu đó".

Ngạo Hoa Đô lắc đầu nói " Nàng sai, ta không có làm bậy, mà ta làm đúng cơ, ta nhìn thấy thân thể nàng, thì nàng đã muốn giết ta".

Hắn nhìn nàng từ trên xuống, rồi cười đầy tà khí nói " Vốn là ta cứu nàng, nhưng nàng lại vô tình như thế, vậy thì ta giết nàng luôn, thế thì khỏi phiền phức nữa ".

Lưu Thư Mộng sợ hãi, nàng nhích người lùi về sau, đề phòng cảnh giác nhìn hắn, lần này nàng thật sợ rồi, nếu mà tên nam nhân này thật giết hai tên áo đen kia, vậy thì dư sức giết nàng.

Nàng ánh mắt rưng rưng như muốn khóc, một bộ dạng tội nghiệp đáng thương. 

Ngạo Hoa Đô phất tay nói " Thôi, ta chỉ dọa nàng, cũng sẽ không làm như vậy đâu ".

Nói rồi hắn đưa tay ra, Lưu Thư Mộng khó hiểu hỏi " Làm gì ".

Ngạo Hoa Đô nói " Trời đã tối, phải đi kiếm một nơi để nghỉ ngơi, nàng bị thương như thế, để ta cõng nàng đi ".

Lưu Thư Mộng hơi chút xấu hổ, nhưng cũng không phản đối, để hắn cõng nàng đi, thương thế vẫn chưa khỏi, nàng đã cạn kiệt sức lực, nên đi lại sẽ rất khó khăn, với lại thân thể của mình hắn còn nhìn thấy, để hắn cõng thì đã làm sao.

Ngạo Hoa Đô vừa cõng nàng, vừa hỏi " Nàng là đệ tử tông môn nào, sao lại bị hai tên kia truy sát".

Lưu Thư Mộng buồn bã, giây sau lại tức giận, nàng nói " Ta là đệ tử Lưa gia ở bắc vực, nhưng bây giờ đã không còn Lưu gia nữa ".

Ngạo Hoa Đô kinh ngạc khó hiểu hỏi " Tại sao lại không còn, gia tộc của nàng gặp phải chuyện gì sao ".

Lưu Thư Mộng gật đầu nói " Đúng, gia tộc của ta đã bị diệt, tất cả mọi người đều đã chết, chỉ còn mình ta là sống sót ".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp