Độc Đạo Gian Hành - Nam Đô Phệ Thiên

Chương 15 Đoạt Mệnh Chỉ


1 năm

trướctiếp

Một tên áo đen cười to nói " Khá khen dũng khí của bằng hữu, nhưng mà ngươi hết cơ hội để chạy rồi, bây giờ ngay cả ngươi bọn ta cũng giết".

Ngạo Hoa Đô ôm ngực, một bộ sợ hãi nói " Ôi sợ quá, ta phải giết chết ngươi ngay lập tức, nếu không tâm ta cứ sợ hãi ".

-" Giết ".

Hai tên áo đen đồng loạt xong lên, một tên cầm đao chém tới, tốc độ nhanh vô cùng, đao khí âm lãnh, cuồn cuộn tiếc ra.

Con tên kia thì cầm trường thương đâm tới, hai người phối hợp, bao vây Ngạo Hoa Đô lại, không cho hắn đường lui, một chiêu tắc sát, đánh vào ngay chỗ hiểm, không cho Ngạo Hoa Đô cơ hội trở tay.

Ngạo Hoa Đô cười lên đầy tà khí, hắn nhúng người tránh thoát một đao kia, xoay ngưối đưa tay nắm lấy trường thương đang đâm tới, kéo mạnh một cái, lôi tên áo đen kia về phía hắn.

Đùng

Phong Lôi quyền thi triển, phong lôi nhị khí cuồn bạo bộc phát, đánh thẳng vào ngực tên áo tên, lực đánh khủng bố, uy lực cường đại.

Tên áo đen kia giật mình, vội dồn toàn lực vào hai tay, đem chắn trước ngực phòng thủ.

Aaa

Phong lôi giảo sát, cắt chém trên thân thể tên áo đen, phong khí mạnh mẽ chém vô số vết thương trên cơ thể, lôi khí cuồng bạo đánh cả thân thể hắn cháy đen.

Một quyền đem một tên đánh trọng thương, tên áo đen còn lại kinh hãi, hắn không ngờ Ngạo Hoa Đô lại mạnh đến như thế, nhưng dựa vào khí thế của Ngạo Hoa Đô, hắn cảm giác được chỉ là Hồn Thần cảnh đại viên mãn mà thôi.

Còn tên đồng bạn của hắn, là tam tinh Tử Hà cảnh, lại chỉ dùng một quyền đánh trọng thương, điều này quá vô lý, quá tà môn.

Trong lúc hắn thất thần, Ngạo Hoa Đô đã đánh tới, một đắm điên cuồng giáng xuống, tên áo đen kia kinh sợ, vội vàng giơ đao trong tay lên chặn đỡ.

Keng

Răng rắc

Một tiếng va chạm lớn vang ra, sau đó là tiếng binh khí gãy vỡ, thanh đao trong tay tên áo đen gãy thành nhiều mãnh, một đắm của Ngạo Hoa Đô đánh thẳng xuống, đánh nát lòng ngực tên kia.

Thương thế không khác gì tên đầu tiên, phong khí lôi khí cắt chém, đánh hắn thương thế tàn tạ, cả thân thể cháy đen, cộng với hắn bị đánh nát lòng ngực, gần như mất mạng.

Tên áo đen nằm phía xa sợ hãi không thôi, hắn run giọng nói " Làm sao đụng một tên quái thai, thấp hơn một đại cảnh giới, mà chỉ dùng hai quyền đánh bại bọn ta, không lẽ hắn là đệ tử tông môn lớn nào sao, gay go rồi ".

Lưu Thư Mộng không giết được, giờ gặp phải tên thần bí mạnh mẽ này, tính mạng bị đe dọa, hắn cảm nhận được sự nguy hiểm.

Hắn cố gắng đứng dậy, xoay người bỏ chạy, nhưng hắn không ngờ là, Ngạo Hoa Đô đã đứng trước mặt hắn, nhìn hắn cười cười. 

Ngạo Hoa Đô nhẹ giọng nói " Ngươi muốn trốn hả".

Tên áo đen sợ hãi nuốt nước miếng, hắn đau khổ nói " Vị huynh đệ này, chúng ta không thù không oán, đây chỉ là hiểu lầm, huynh đệ ngươi bỏ qua cho ta được không".

Ngạo Hoa Đô cười phá lên nói " Khi nảy ngươi hùng hổ khí thế muốn giết ta, sao bây giờ lại cầu xin ta rồi ".

Tên áo đen kia lau mồ hôi nói " Ta cũng chỉ là kẻ chấp hành nhiệm vụ, huynh đệ niệm tình tha cho ta một mạng đi ".

Ngạo Hoa Đô lắc đầu nói " Không được, đã ra tay với ta thì phải chết ".

-" Giết ".

Cầu xin không thành, tên áo đen kia nhanh tay phản kích, hắn đánh ra một chiêu thức mạnh nhất của hắn.

-" Đoạt Mệnh Chỉ ".

Toàn bộ tinh khí dồn vào ngón tay, hắn nhanh chóng chỉ ngón tay vào cổ Ngạo Hoa Đô, ngón tay bao phủ lực lượng màu đỏ, sát khí âm tàn bạo phát.

Ngạo Hoa Đô có phòng bị, Đại Diệu Nhật Kinh được vận khởi, hỏa khí cuồn cuộn phóng lên, lan tràn ra xung quanh, thêu đốt không gian.

Phong Lôi quyền thi triển, Ngạo Hoa Đô nắm ra, cung ngón tay kia va chạm, lực lượng điên cuồng tàn phá xung quanh, khí lãng càn quét cắt phá hư không.

Ngạo Hoa Đô bị đánh bay ra xa, đụng vào một thân cây lớn, hắn bị thương phun ra một bụm máu tươi, ở giữa ngực hắn có một lỗ đen nhỏ, là do ngón tay của tên áo đen đâm xuyên qua, nhưng mà may mắn là, Ngạo Hoa Đô né ra chỗ nguy hiểm nên không sao.

Nhìn lại tên áo tên kia, hắn vẫn còn giữ nguyên tư thế chỉ ngón tay ra, nhưng mà ánh mắt hắn đục ngầu, đã mất đi sinh cơ, thân thể bị cháy đen, huyết nhục khô héo.

Nhưng mà trên gương mặt hắn không hiện ra sự đau đớn, nhưng thay vào đó là một nụ cười thanh thản, cứ như chết đối với hắn là một sự giải thoát vậy.

Ngạo Hoa Đô nhìn nhìn, hắn vô cùng khó hiểu, hai tên này là người của thế lực nào, nhìn như là bọn họ bị bắt ép vậy.

Ngạo Hoa Đô lắc đầu nói " Mặc kệ, chẳng liên quan tới ta ".

Hắn ngồi xuống, điều khí vận công chữa thương, nhìn qua chỉ là một lỗ nhỏ, nhưng nó lại chứa lực lượng kinh khủng, đang không ngừng tàn phá bên trong cơ thể Ngạo Hoa Đô. 

Đau đớn kịch liệt, đau nhe răng trợn mắt, Đại Diệu Nhật Kinh thôi động tới cực hạn, hỏa kính trùng thiên, hắn quán chú hỏa khí vào miệng vết thương, đem lực lực lượng kì dị kia thêu đốt.

Khoảng hơn hai canh giờ trôi qua, hắn đã chữa trị khỏi vết thương, lỗ đen biến mất, da thịt liền lại.

Ngạo Hoa Đô khó chịu lẩm bẩm, nói " Dựa vào một ngón tay, mà lại mạnh đến như thế, xem ra ta cũng phải nghiên cứu chỉ thuật rồi ".

Hắn đi tới thi thể hai tên áo đen kia, đưa tay đánh ra hai đạo hỏa, đem hai cổ thi thể thêu đốt thành tro.

Giải quyết xong xui, hắn đi tới bên cạnh thiếu nữ kia, nhìn nàng từ trên xuống dưới, gật đầu khen ngợi nói " Đúng là mỹ nhân nha, thân hình quyến rũ, nhan sắc xinh đẹp, chắc hẳn là tiểu thư thế gia nào đây".

Nói rồi hắn thúc động tinh khí, giúp nàng ổn định lại thương thế, khống chế vết thương lại, nếu không nàng sẽ mất mạng nhanh thôi.

Nhìn thiếu nữ hôn mê, hắn nói " Vốn là trọng sinh sống lại, nhưng thân thể này còn quá nhỏ, haizzz thật muốn làm trai hư, nhưng mà thân thể không cho phép ".

Hắn than ngắn thở dài, xoay người đi qua một bên, hắn từ trong không gian giới, lấy ra vài cây dược thảo, đem luyện hóa tinh luyện ra dược linh, sau đó đem đút cho thiếu nữ xinh đẹp này uống.

Xong rồi hắn đi sang một bên ngồi xuống, thật không muốn tiếp xúp gần, hắn sợ không kiềm chế được. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp