"Là huấn luyện viên của lớp em nha!" Chị nhân viên y tế
nháy mắt với tôi mấy cái, "Nghe nói học bên trường sát
vách trường chúng ta, tên là Kỳ Hàn Tinh đúng không? Sau khi em ngất xỉu, anh ta rất lo lắng cho em đó, nếu không phải anh ta có việc bận thì chắc chắn sẽ ở đây canh chừng em."

Từ sân thể dục đến phòng y tế khoảng cách khá xa, Kỳ Hàn Tinh lại trực tiếp ôm tôi đến đây.

Có biết bao nhiêu người sẽ nhìn đây.

Chị nhân viên y tế lắc đầu cười: "Em cực khổ thật đấy, thân thể yếu ớt như vậy, đừng tập luyện quá sức."

Bây giờ tôi không có cách nào để nói thật.

Chẳng lẽ nói ra nguyên nhân tối hôm qua nhớ bạn trai
không ngủ ngon mới thành ra như vậy?

Nghĩ đến thôi cũng thấy mất mặt.

Tôi nghĩ rằng vấn đề này chắc chắn sẽ khiến nhiều người
bàn luận, nhưng hóa ra tôi vẫn đánh giá thấp sự nổi tiếng
của Kỳ Hàn Tinh trong trường của chúng tôi.

Tôi không biết ai đã chụp lén Kỳ Hàn Tinh ôm tôi đến phòng y tế và bức ảnh đã được đăng trên diễn đàn của trường, vô số người bình luận.

"Woww, cô gái trong ảnh được ôm kiểu công chúa mà người ôm chính là Kỳ Hàn Tinh nữa, tôi thật ghen tị với cô ấy quá đi thôi!"

"Số hưởng thật đấy."

"Trời ơi, mấy bà có để ý khum lúc Tô Dư Mặc vừa muốn ngã xuống, Kỳ Hàn Tinh phản ứng siêu nhanh luôn, anh ấy trực tiếp đẩy người khác ra và ôm cô gái đó đến phòng y tế ngay lập tức, phòng y tế cách sân thể dục cũng không gần, anh ấy đi hết sân thể dục rồi đi thêm hai con đường nữa mới tới đó được."

"Chậc chậc, nghe bảo Kỳ Hàn Tinh ở bên trường quân đội thành tích luôn luôn đứng đầu, với cái thể lực này thì... chậc chậc."

"Thật hâm mộ bạn gái của anh ấy."

"Lên top +10086."

Lúc này trên diễn đàn đều thảo luận về chuyện của tôi và
anh ấy điên cuồng, tôi thậm chí bây giờ còn không dám
nhìn thẳng vào điện thoại để đọc bình luận.

"Chờ một chút, anh ấy thật sự có bạn gái sao?"

Ngay sau đó có người trả lời:

"Tôi cũng nghe nói qua, bất quá anh ấy đã học năm ba, cho tới nay cũng không có ai nhìn thấy bạn gái của anh ấy, thật giả không ai biết được. Muốn biết chỉ cần kết thúc khóa học quân sự trực tiếp hỏi anh ấy là được thôi."

Tôi cũng muốn biết có bao nhiêu cô gái muốn thổ lộ với anh ấy vào thời điểm đó.

Tôi thở dài và nhìn vào bức ảnh một lần nữa.

Mặc dù không chụp rõ mặt tôi nhưng tôi gần như hóa đá khi thấy tấm ảnh đó.

Ngược lại, Kỳ Hàn Tinh, chỉ chụp lén góc nghiêng thôi mà thực sự lại đẹp trai như nam minh tinh.

Hả?

Đột nhiên tôi ngây ngốc, tôi phóng to bức ảnh lên một chút.

Nhìn thật là quen, đường nét khuôn mặt và cái eo hình như tôi đã hình như đã thấy ở đâu đó.

Đang suy nghĩ, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên.

"Bạn học, huấn luyện viên muốn tới thăm em đấy! Chị nhân viên y tế nói với tôi.

Tôi theo phản xạ liền cất điện thoại, nhảy xuống giường:
"Huấn luyện viên!"

Kết quả là tôi đứng dậy quá vội, chân tôi vẫn còn mềm
nhũn, thiếu điều tối chỉ còn quỳ xuống trước mặt anh ấy.

Một cánh tay mạnh mẽ đỡ tôi lên.

Khi tôi đứng dậy, tôi nhận ra rằng khoảng cách giữa chúng tôi quá gần, gần đến mức tôi suýt lao vào vòng tay anh ấy, tôi có thể ngửi thấy hơi thở của anh ấy.

Tôi vội lùi lại: "Cám ơn huấn luyện viên!"

Kỳ Hàn Tinh dừng lại, buông tay ra: "Tôi mới là người phải nói lời xin lỗi."

Tôi điên cuồng xua tay:"Không, không! Thật ra tối qua em ngủ không ngọn, hôm nay mới bất ngờ xảy ra chuyện này, em nói thật đấy, không phải lỗi của huấn luyện viên đâu ạ---"

"Không ngủ ngon sao?" Kỳ Hàn Tinh hỏi, "Làm sao vậy, em không khỏe sao?"

[......... ]

Tôi bây giờ phải giải thích làm sao.

Cuối cùng đành phải giả ngu: "Không, chỉ là em có chút khó ngủ thôi."

Anh ấy gật đầu: "Vậy hôm nay trở về nghỉ ngơi sớm một
chút, chú ý đừng để bị hạ đường huyết nữa."

Tôi gật đầu: "Em biết rồi."

Sau khi nói điều này, tôi nhận ra có gì đó không đúng lắm.

Sao tôi có thể ngoan ngoãn nghe lời Kỳ Hàn Tinh như vậy?

Anh ấy hỏi gì tôi cũng thành thật trả lời hết?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play