Cuối
tháng tám, Cố Tri Trạch và Mai Hoạ Tuyết cho rằng đã tới lúc tìm cho Cố Thời
Khuynh một trường tiểu học tốt. Cuối cùng, vào ngày mùng một tháng chín, tất cả
trẻ em đều đi học, Cố Thời Khuynh cũng không ngoại lệ.
Cố
Tri Trạch và Mai Hoạ Tuyết gọi Cố Thời Hạc lên, bắt đầu tìm các trường tiểu học
trong thành phố gần nhà hơn và có chất lượng giảng dạy cao hơn.
“Trường
tiểu học gần nhà thì có trường tiểu học Nhân dân số hai, trưởng tiểu học Thụ
Nhân, trường tiểu học Hướng Dương… Trường tiểu học có chất lượng giảng dạy cao
thì có trường tiểu học Dương Đức, trường tiểu học Dục Đức và trưởng tiểu học
Thực Nghiệm… Hoạ Tuyết, Thời Hạc, hai người xem mấy trường này thế nào?” Cố Tri
Trạch di chuyển con chuột, chỉ vào các trường tiểu học tương đối lý tưởng mà
ông tìm ra, hỏi vợ và con mình.
“Trường
này dạy rất tốt, tiếc là xa nhà mình quá…” Mai Hoạ Tuyết chỉ vào một trường
trong đó.
“Ừm,
vợ nói đúng.”
“Trường
này dạy học không ra làm sao, vị trí trường cũng chẳng ra gì, đừng chọn.” Cố
Thời Hạc cũng chỉ một trường trong đó, nói.
“Ừm,
con trai nói có lý.”
…
Rốt
cuộc cũng chọn được mấy trường tiểu học khá lý tưởng, trong đó có cả trường
tiểu học Dương Đức mà Cố Thời Hạc học hồi nhỏ. Cả gia đình bắt đầu đưa Cố Thời
Khuynh đi khảo sát thực tế. Suy cho cùng chọn thì chọn nhưng vẫn phải xem đương
sự thích trường nào hơn.
Cuối
cùng, Cố Thời Khuynh chọn tiểu học Dương Đức.
“Anh
Thời Hạc của con lúc nhỏ cũng học ở trường này.” Cố Tri Trạch hơi bất ngờ cười,
xoa đầu Cố Thời Khuynh nói. Tuy nhiên không có chuyện Cố Thời Hạc nói trước với
Cố Thời Khuynh anh từng học trường gì. Trường tiểu học này hơi xa nhà, cách bốn
mươi phút đi đường, nhưng tất cả giáo viên đều rất tốt.
“Không
ngờ rằng lại có mắt chọn trường giống chúng ta năm đó chọn trường cho Thời
Hạc.” Mai Hoạ Tuyết cũng cười nói.
“Kỳ
diệu thật đấy, A Khuynh liếc mắt một cái đã ưng trường mà anh từng học.” Thật
ra lúc cha mẹ thảo luận muốn đưa Cố Thời Khuynh đi chọn trường, Cố Thời Hạc đã
thầm hy vọng rằng Cố Thời Khuynh sẽ chọn trường tiểu học Dương Đức.
Không
biết tại sao lại hy vọng cậu… học trường tiểu học mà mình đã từng học. Cố Thời
Khuynh ngại ngùng nhích lại gần người anh. Cậu chỉ cảm thấy môi trường của
trường tiểu học này rất tốt, vừa vào cổng trưởng đúng lúc gặp được một cô giáo.
Cô giáo nghe họ nói tới chọn trường cho con mình rất nhiệt tình, đưa họ đi tham
quan toàn bộ trường học, giới thiệu với bọn họ các ngóc ngách trong trường và
các phương tiện mới được lắp đặt mấy năm nay. Trông cô ấy vô cùng thân thiện dễ
gần, điều này khiến Cố Thời Khuynh có suy nghĩ muốn chọn trường học này. Cậu
không ngờ rằng vậy mà lại chọn đúng trường trước đây anh từng học.
Anh
đã từng học… Trong lòng Cố Thời Khuynh mừng thầm. Cậu có cảm giác mối liên hệ
giữa mình và anh càng chặt chẽ hơn một phần.
Cố
Thời Hạc bỗng nghĩ tới một câu thơ…
“Thân vô thái ph� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).