Tô Giai Tuệ rất kén ăn, có hai thứ
cô sẽ không ăn, một là món này, hai là món kia.
Kỷ Cảnh mặc dù cũng từng nghi ngờ cô
không ăn cái này không ăn cái kia thì lấy gì mà lớn lên, nhưng năm năm kết hôn,
anh vẫn cố hết sức nghiên cứu một vài món ăn hợp khẩu vị của cô.
Nói đến đây phải nhắc đến vương quốc
xa xôi cái gì mà dưa, bởi vì cái tên quá dài quá phức tạp, Kỷ Cảnh không nhớ
rõ, vì vậy nên anh luôn gọi vương quốc cái gì mà dưa đấy là vương quốc Dưa.
Quốc vương của vương quốc Dưa là người mang siêu năng lực hệ lửa, ngoại hình
mang theo nhiều nét đặc trưng của người sở hữu siêu năng lực hệ lửa, không có
lông mày, không có tóc tai, Kỷ Cảnh nhìn bức ảnh của vị quốc vương này, thấy
ông ta rất giống, quả dưa, vậy nên đã gọi là quốc vương dưa.
Vua dưa có một người con trai, là
người thừa kế đầu tiên trong danh sách kế nhiệm, là một hoàng tử nghiêm chính,
siêu năng lực của hoàng tử không thuộc hệ lửa, có lông mày, có tóc tai, rất hợp
với tiêu chuẩn của một chàng đẹp trai, nhưng Kỷ Cảnh vẫn kiên quyết gọi anh ta
là hoàng tử dưa.
Nước Dưa bên đó không giống Liên
Bang, mối nguy hiểm lớn nhất của Liên Bang là bầy thú do dị thú cấp cao gây ra,
một bầy thú như vậy đủ để nhấn chìm một khu vực an toàn, vậy nên những người có
siêu năng lực lập thành nhiều đổi nhỏ hàng ngày đi săn các dị thú cao cấp ở
vùng đất hoang, ngăn chặn làn sóng dị thú đang tiến đến.
Còn ở nước Dưa thì tràn ngập các
thực vật biến dị, thực vật biến dị sinh sản và phát triển nhanh hơn quái thú
biến dị rất nhiều, hơn nữa chúng còn giỏi ngụy trang, một ngọn cỏ hay một bông
hoa nhỏ chỉ trong một đêm có thể biến thành những đại thụ, thậm chí có thể giết
người mà không nhìn thấy, vậy nên dùng hệ lửa là phương pháp tốt nhất.
Cứ thiêu cứ thiêu, người dân nước
Dưa vừa phát hiện ra một thứ kỳ lạ? Cái này là cái gì? Thơm quá! Ăn ngon quá!
Nước Dưa có nhiều rau, Liên Bang lại
có thị trường thịt lớn, nước Dưa và Liên Bang dựa vào các đặc sản địa phương mà
thiết lập mối quan hệ ngoại giao ổn định. Tô Giai Tuệ vừa mới nhậm chức Nguyên
Thủ một năm, hoàng tử Dưa đã thay mặt vua Dưa đến thăm Liên Bang, đối với Tô
Giai Tuệ nhất kiến chung tình, không thể kiểm soát được bản thân, thậm chí còn
không quan tâm đến sự tồn tại của Kỷ Cảnh, thường xuyên thể hiện tình cảm với
Tô Giai Tuệ, mặc kệ Tô Giai Tuệ có thể kịch liệt từ chối, sau khi thất bại, anh
ta vẫn nhung nhớ cô không dứt, thỉnh thoảng lại gửi một số món ngon từ nước Dưa
tới.
Tô Giai Tuệ mỗi lần nhận được món
quà thể hiện tình hữu nghị của một đất nước xa xôi, đều viết một lá thư cảm ơn
và đáp lại bằng một số món quà.
Nói cái gì mà duy trì mối quan hệ
ngoại giao…hừ, không chỉ tham lam, mỗi ngày đều tôi viết thư cho bạn bạn viết
thư cho tôi, đã sắp trở thành bạn thư rồi, cứ như vậy tiếp tục chắc sẽ thành
thư tình mất.
Bỏ đi! Viết thư tình cũng chẳng liên
quan gì đến anh!
Kỷ Cảnh dùng một đao cắt quả dưa từ
nước Dưa ra thành hai nửa, cắt thành từng miếng ngay ngắn, sau đó đun nóng dầu
trong chảo làm món thịt xào lát dưa.
Thịt của quái t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.