Quận 11 tuyết trắng như mây, đường
phố, nhà cửa, công trường đều xám xịt, trong thế giới không màu sắc này, những
tờ rơi bỗng nhiên rơi từ trên cao xuống, có người reo hò, có người cảm thấy bất
ngờ, có người lại vội vã.
Kỷ Cảnh nhặt tờ rơi dính bùn đất lên,
đập vào mắt anh là tám chữ lớn- Đế quốc diệt vong! Liên bang trở lại!
Tờ rơi trong tay Kỷ Cảnh không ngừng
run lên vì gió lớn, cũng phấn khích giống như phần lớn người đi đường. Mặc dù
bọn họ cũng không biết bản thân đang phấn khích gì, nhưng cuộc sống nhàm chán
vô vị như này cuối cùng cũng có chút sóng gió, cũng đáng để phấn khích một lần.
Kỷ Cảnh bước chân nặng nề trở về
nhà, vừa mở cửa liền cất giọng nói theo thói quen:
"Con về rồi ạ."
"Tiểu Cảnh."
"Ông nội?"
Ông nhìn thấy anh, trên mặt liền lộ
ra vẻ vui mừng:
"Hôm nay bọn ông nhận được tin
tức, Hỏa Chủng đem theo Liên Bang đến chiếm đóng khu vực trung tâm, đế quốc đã
hoàn toàn bị diệt vong!"
Kỷ Cảnh gật đầu, từ trong túi lấy ra
một tờ rơi:
"Con biết, cả quận 11 có lẽ đã
không còn ai là không biết chuyện này nữa."
"Nhìn con có vẻ không vui
lắm."
"Không có, con rất vui, con chỉ
là có chút mệt mỏi, gần đây mọi người đều đang bận rộn vui mừng, rất nhiều
người nghỉ làm, nếu không đạt đến mục tiêu sản xuất đã đề ra, họ sẽ phải tăng
ca."
"Lúc này rồi mà con vẫn còn đi
làm."
"Muốn ăn cơm… Liên Bang sẽ
không cho con ăn cơm miễn phí."
Ông nội sửng sốt, trầm mặc một hồi
lâu, vỗ vỗ vào vai anh, rồi thở dài đi ra ngoài.
Kỷ Cảnh lúc này cũng không nghĩ
nhiều, dù sao anh cũng không phải một trong những người nghèo khổ bị trục xuất
đến khu ổ chuột vì đế quốc, anh vừa khi sinh ra đã là bần dân, có thể nói mình
là người địa phương ở quận 11, cho dù Liên Bang có đoạt được quyền lực thì cũng
không liên quan gì tới anh, cùng lắm là…."Hỏa Chủng" sẽ vì anh quan
tâm chăm sóc cô lâu như vậy mà cho anh tiếp quản quận mười một.
Kỷ Cảnh không còn mong đợi gì hơn,
thực ra khi anh nhìn thấy tờ giấy, "Hỏa Chủng" mấy năm nay ngủ yên
trong vô thức, nếu không thì dù thế nào đi chăng nữa, "Hỏa Chủng"
cũng sẽ để lại một tờ giấy…
Kỷ Cảnh cảm thấy thất vọng chán nản
khi mất đi một người bạn là điều không thể tránh khỏi, chỉ là, anh với
"Hỏa Chủng" là người của hai thế giới khác nhau, nếu "Hỏa
Chủng" không gặp biến cố lớn như vậy, bọn họ sẽ mãi mãi không bao giờ gặp
nhau, dù sao thì Kỷ Cảnh cũng phải chấp nhận sự thật, bắt đầu lại một cuộc sống
mới.
Anh dọn dẹp, ăn uống, giặt giũ, đọc
sách, phơi nắng như thường lệ, thỉnh thoảng vẫn thẫn thờ nhìn chiếc giường
trống trải, nhưng sự rời đi của "Hỏa Chủng" cho anh nhiều thời gian
hơn, tự do làm quen tiếp xúc với những bạn mới.
Kỷ Cảnh quyết định sẽ dùng sự nỗ lực
của mình để cuộc s ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.