Cuối cùng, Kỷ Cảnh vẫn không thể
tiết kiệm đủ 200 điểm cống hiến, khi anh đạt được 170 điểm cống hiến, ông anh
lại bị bắt vào tù, để bảo lãnh cho ông anh không còn cách nào khác là phải cống
hiến toàn bộ số điểm cống hiến của mình cho quản ngục.
Cùng lúc đó, đội thanh tra lại bắt
đầu thường xuyên ra vào quận 11, Kỷ Cảnh rằng sợ chúng sẽ lục soát nhà mình nên
không dám đến khu nhà giàu nữa, cứ sau giờ làm là vội vã về nhà ngay.
"Thủ lĩnh, thật xin lỗi, tôi
không thể mua cho anh một cái radio, nghe nói anh thích đọc sách, sau này đọc
cho anh nghe được không?"
"..."
"Này, cô nằm ở trong nhà của ta
cũng đã một năm trôi qua rồi đó, khi nào thì cô mới chịu tỉnh lại đây. . .
"
Kỷ Cảnh ngồi xuống bên giường, chăm
chú nhìn "Ngọn lửa", so với một năm trước khi mà anh gặp cô lần đầu
liên, "Ngọn lửa" đã thay đổi rất nhiều, dưới sự chải chuốt của Kỷ
Cảnh ngày này qua ngày khác, mái tóc của cô ấy đã trở nên đen mượt vô cùng, vì
thường xuyên phơi nắng nên khuôn mặt của cô ấy không còn tái nhợt như trước
nữa, giờ đây trông cô luôn luôn tràn đầy sức sống, hai má hồng hào cùng đôi môi
đỏ mọng rất xinh đẹp.
Nhìn cô giống như Người đẹp ngủ
trong rừng trong truyện cổ tích.
Kỷ Cảnh nhìn cô một lúc bỗng cảm
thấy có chút e ngại, mặt anh bắt đầu đỏ ửng, Kỷ Cảnh mười sáu tuổi, đó là lần
đầu tiên ở độ tuổi như vậy đỏ mặt ngượng ngùng.
Đêm hôm đó, các thành viên của Liên
bang đến nhà, ngoài hai người có siêu năng lực chữa bệnh ra, còn có một người
có siêu năng lực hệ lửa, ngoại hình của siêu năng lực hệ lửa khác với người
thường, cái đầu của anh ấy giống như một quả trứng vậy.
"Đoàn thanh tra của bọn nhà
giàu không biết từ đâu nghe được mà họ đã biết được thông tin “Ngọn lửa” đang ở
quận 11, hai ngày nữa chúng sẽ đến từng nhà lục soát, chúng ta nhất định phải
nghĩ biện pháp đem Ngọn lửa đi nơi khác."
Tim của Kỷ Cảnh thắt lại trong
cổ họng, anh nói: "Bốn giờ sáng hôm nay, sẽ có một chiếc xe vận chuyển từ
nhà máy than đá đến quận 12."
“Lúc này rời đi là quá mạo hiểm.”
Ông của Kỷ Cảnh bước tới, người đang ôm một chiếc mũ lông to, ánh mắt hừng hực
nói: “Hơn nữa, người biết Ngọn lửa ở quận mười một cũng không nhiều lắm, ta tin
rằng trong số chúng ta sẽ không có kẻ phản bội, huống hồ nếu chúng đã biết Ngọn
lửa đang ở quận mười một thì chắc chắn chúng đã biết chắc rằng Ngọn lửa đang ở
đây, nếu mà như vậy thì chúng ta đến tận nơi để bắt chúng ta rồi chứ không cần
thiết phải phong tỏa quận mười một để làm gì. Theo suy đoán của ta, đây rất có
thể là cái bẫy của chúng để chúng ta hoảng sợ mà đưa Ngọn lửa đi trốn, sau đó
chúng sẽ đợi thời cơ mà bắt Ngọn lửa.”
"Vậy theo ông thì nên làm
thế nào mới đúng?"
"Theo tôi, chỉ cần chúng bắt
đầu tìm kiếm, tôi sẽ nói với những người trong liên minh làm ầm ĩ lên và đình
công, nếu như cả quận 11 đình công thì chúng sẽ lấy gì để sống sót qua mùa đông
này đây?"
"...Được, chúng tôi sẽ túc trực
gần đây, ngay khi có tin tức chúng tôi sẽ lập tức chạy tới."
Trong hai ngày tiếp theo, Kỷ Cảnh
hầu như không ngủ, và rất sợ rằng đội thanh tra sẽ đột ngột tìm ra anh ấy.
May mắn thay, kế hoạch của ông nội
đã thành công. Sự đình công của liên minh đã làm dấy lên sự bất mãn với đội
thanh tra đế quốc ở quận thứ mười một với cái giá phải trả là một mạng sống.
Dưới sự lãnh đạo của liên minh, họ đã đình công tập thể và cáo buộc đội kiểm
tra thực thi pháp luật tàn bạo.
Nhà máy than đá đóng cửa có nghĩa là
sẽ không có than đá sưởi ấm trong khu giàu có, hầu hết các sinh vật siêu nhiên
trong khu giàu có không quan tâm đến cuộc đấu tranh giữa đế quốc và liên bang,
mà chỉ quan tâm đến việc họ có than để sử dụng hay không, có thể sống thoải mái
và dễ chịu hay không. Vì vậy, ngay khi nhu cầu sưởi ấm trong mùa đông của họ
không đư ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.