《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》
Cả hai cùng nhau
về nhà vào buổi tối, nhưng vì hành vi quá mức của Đỗ Trạch Thần mà Thẩm Ấu Dao
đã phớt lờ anh.
Đỗ Trạch Thần tự
biết mình sai, quay lại giúp cô thu dọn hành lý.
“Mang ấm nước này
theo, đổi mùa nên uống nhiều nước.”
“Mang theo hai bộ
quần áo mỏng, dạo này thời tiết ở tỉnh Kim không ổn định, đừng để nóng quá.”
“Đến lúc đó em
cần cái gì cứ gọi anh, anh sẽ cho người đưa tới cho em…”
Anh vừa cằn nhằn
vừa thu dọn đồ đạc, vị thiếu gia chưa bao giờ động tay động chân giờ đã có thể
lo cho người khác.
Thẩm Ấu Dao nhìn
anh mà trong lòng ấm áp, dần dần quên đi buổi chiều không vui, chủ động đi tới
ôm lấy anh: “Nhớ anh thì phải làm sao bây giờ?”
Đỗ Trạch Thần
hiếm khi thấy cô làm nũng, liền kéo cô vào lòng ngồi xuống: “Nhớ anh thì gọi
cho anh, anh lập tức chạy tới gặp em, được không?”
Thẩm Ấu Dao tựa
đầu vào vai anh, yên lặng bày tỏ thân mật.
Cả một đêm dịu
dàng với nhau, Thẩm Ấu Dao tạm thời quên mất chuyện cầm thú của Đỗ Trạch Thần,
cô chỉ biết mình sắp phải đi rồi, thời gian ở bên anh ngày càng ít, cô càng
ngày càng luyến tiếc.
Vì thế hôm sau
lại theo anh đi làm, kết quả lại bị tên cầm thú nghiện thịt hành đến tàn ác.
Thẩm Ấu Dao nhìn
biểu cảm thành công của anh, trong lòng cô thầm thề rằng nếu cô tin tưởng anh
một lần nữa, cô không còn là họ Thẩm!
Bởi vì ngày hôm
sau cô sẽ rời đi, Thẩm Ấu Dao cũng không quá nguyện ý chiến tranh lạnh với anh,
giằng co hồi lâu, cô quyết định trước đánh anh một trận, chuyện khác tính sau.
Đỗ Trạch Thần
không biết Thẩm Ấu Dao đang tức tối, anh giống như một đứa trẻ bị đòn chẳng
ngứa, không thèm để ý chút nào, cười nói: “Bảo bối, cứ đánh đi đánh đi, chỉ cần
em có thể nguôi giận lại là được….” Nói đến đây, Đỗ Trạch Thần thở dài một hơi,
không nhịn được vươn tay kéo cô vào lòng: “Nghĩ đến ngày mai em sẽ rời đi, anh
không nhịn được.”
Anh thật sự biết
rất rõ điểm yếu của cô, Thẩm Ấu Dao cũng không thể làm gì được nữa, cô nghĩ
nghĩ rồi uy hiếp: “Ngày mai sau khi em rời đi, em sẽ không trả lời điện thoại
của anh trong năm... ba ngày!”
Đỗ Trạch Thần
sửng sốt một chút, sau đó bật cười thành tiếng: “Chuyện tức giận còn có thể trì
hoãn, sao em lại đáng yêu như vậy?”
Thẩm Ấu Dao ôm cổ
của anh, dựa vào trên vai của anh tức giận nói: “Sao anh lại xấu xa như vậy
nhỉ?”
Đỗ Trạch Thần
nghiêng đầu hôn lên má cô: “Anh chỉ có ý với em thôi.”
……
Sáng hôm sau, Đỗ
Trạch Thần đưa Thẩm Ấu Dao đến phim trường. Thẩm Ấu Dao nhìn đống hành lý lớn
nhỏ của mình: “Sao lại có nhiều đồ như vậy?”
Đỗ Trạch Thần
nói: “Chuẩn bị cho an toàn. Chuyện khác anh đã nói cho Tiểu Mầm. Nếu em cần gì
khác, nhớ gọi cho anh.”
Thẩm Ấu Da ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.