《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》
Thẩm Ấu Dao trợn
to mắt nhìn đạo diễn, ngượng ngùng ôm mặt nói: ''Làm sao mà có thể hỏi như vậy,
này cũng quá là không khiêm tốn rồi.''
Mọi người đều phá
lên cười, đạo diễn lại hỏi: ''Cô có muốn nói gì với Đỗ Trạch Thần hay không?''
Thẩm Ấu Dao vô
thức cắn môi dưới, mọi người lại thấy mặt cô dần đỏ lên, lúc mọi người tưởng
rằng cô sẽ nói gì đó, thì cô đột nhiên nhíu mày, bất đắc dĩ ôm mặt thẹn thùng
nói: ''Không nói nên lời.''
Trông nhẹ nhàng,
mềm mại, khiến người ta không nỡ làm khó.
【Haha, cái biểu
cảm bất lực này, thật đáng yêu.】
【Em gái
này thật là quá dễ thương rồi.】
【Làm thế nào mà có
thể dễ thương như vậy? Muốn tha cho cổ, nhưng lại không nhịn được mà muốn trêu
cổ.】
Đạo diễn học theo
một chiêu của Đỗ Trạch Thần, nói với cô: ''Cô cứ xem như là đang diễn đi, cuộc
đời này là một vở kịch của hai người, anh ấy là nam chính của cô, bây giờ đến
lượt cô tỏ tình với anh ấy, cô sẽ nói cái gì?''
【Hahaha, đạo diễn,
ông đúng là một đứa trẻ nhỏ lanh lợi nha, học được rất nhanh, tôi còn cho rằng
đây là kỹ năng độc quyền của cậu Đỗ.】
【Dao
Dao của chúng tôi bắt buộc phải làm nha.】
Thẩm Ấu Dao nghe
đạo diễn nói xong, thực sự điều chỉnh sắc mặt lại, nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng
ngẩng đầu nhìn ống kính, đôi mắt cô trong veo thuần khiết, lúc nhìn người ta
như vậy khiến người ta có cảm giác được yêu thương tha thiết, rõ ràng là ngượng
ngùng như thế nhưng vẫn thẳng thắn nói: ''Gặp được anh, là may mắn của em, anh
chính là kho báu mà vận mệnh đã ban tặng cho em.''
Sau khi nói xong,
cô nhanh chóng ôm mặt xoay người bỏ chạy ra phía sau...
【Aaaaaa! Chí mạng!
(1) Đăng xuất trực tuyến!】
【Đây thực sự là
đôi mắt đẹp nhất tôi từng thấy, tôi chịu hết nổi rồiiiii.】
【Tôi có
linh cảm, cô ấy là một kẻ sát nhân, khụ khụ, thanh máu của tôi...】
【Thẩm Ấu Dao! Cô
là phụ nữ đã có chồng rồi, an phận chút đi, đừng có mà thả thính tôi, năng lực
tự kiềm chế mà tôi luôn tự hào không có tốt như trong tưởng tượng đâu.】
【Hahaha, đằng
trước còn bày đặt giả bộ bá đạo, coi chừng cậu Đỗ tới đánh ông đó.】
【Bỗng nhiên mong
cậu Đỗ không tìm ra kho báu, vậy thì sẽ xảy ra chuyện gì đây ta?】
【Đúng, chúng ta
cùng nhau tẩy chay cái chương trình này đi, người đẹp như vậy phải là của mọi
người.】
Tiếc là kết quả
lại không như ý nguyện, Đỗ Trạch Thần lấy được nhiều thẻ nhất, tiến triển của
anh ở bên này vô cùng thuận lợi, đã lấy được hộp kho báu đầu tiên. Sau khi mở
ra, ống kính cho một góc quay cận cảnh, là một chiếc nhẫn kim cương tạo hình
độc đáo.
Đỗ Trạch Thần bỗng
cười một tiếng, hướng vào ống kính dùng tay ra hiệu 'Suỵt'.
Nhìn từ dáng vẻ
không chút ngạc nhiên của anh, giống như anh luôn biết bản thân sẽ lấy được cái
gì.
Nghĩ đến hóa trang
long trọng kia của Thẩm Ấu Dao, mọi người bỗng nhiên có vài suy nghĩ.
【Cho nên không
phải là Thẩm Ấu Dao muốn cho Đỗ Trạch Thần bất ngờ, mà là Đỗ Trạch Thần muốn
cho Thẩm Ấu Dao bất ngờ hả? 】
【Tôi dám cá, phân
đoạn này là do cậu Đỗ sắp đặt đó! Anh ấy là bên phía nhà đầu tư mà!】
【Sự
lãng mạn của phú hào, F*ck!】
【Như vậy sẽ không
phải như tôi nghĩ rồi? Aaaa, trái tim thiếu nữ của tôi nổ tan tành rồi! 】
【Hiện tại tôi còn
đang lung lay, không muốn ngăn cản anh ấy nữa, hai người siêu cấp dễ thương nên
ở cùng nhau.】
【Thật là đòn tâm
linh chí mạng!】
【Chương trình này
là phô bày sự lãng mạn của phú hào với màn cầu hôn của phú hào hả? Bên kia Bành
Khả hình như cũng đang chuẩn bị.】
Trong lúc Đỗ Trạch
Thần đang tìm kiếm hộp kho báu, màn hình chính của phòng Live lại đổi qua một
hộp quà lớn khác bên cạnh. Đứng ở đó là Hạ Tuấn Trì đang chuyên tâm chải chuốt
lại, trong tay còn ôm một bó hoa lớn. Kết hợp với biểu hiện của Đỗ Trạch Thần,
mọi người cũng đã đoán được anh ấy muốn làm gì.
Đạo diễn phỏng vấn
anh ấy: ''Cậu muốn nói gì với Bành Khả?''
Hạ Tuấn Trì cười
nói: ''Chút nữa tôi sẽ chính miệng nói với cô ấy.''
【Cho
nên người trong cuộc bên này là Hạ Tuấn Trì?】
''Có muốn biết cô
ấy có thích món quà của cậu hay không?'' Đạo diễn nói rồi liền nối ống kính
chuyển cảnh đến Bành Khả bên kia.
Bành Khả đúng lúc
tìm được một bộ trang sức, sau khi mở ra nhìn vào liền cười: ''Tổ chương trình
các người cũng thật chu đáo nha, hiểu rất rõ sở thích của tôi á.''
Hạ Tuấn Trì vô
thức cười rộ lên, trong ánh mắt ngập vẻ cưng chiều.
【Cho nên, món đồ
mà cô Bành tìm được suốt dọc dường này đều là món quà mà Hạ Tuấn Trì chuẩn bị?】
【Sự
lãng mạn chết tiệt của những kẻ có tiền, thật là ngọt chết người mà.】
【Lo lắng một
tháng, không nghĩ đến, cuối cùng vậy mà lại là ngọt ngào chí mạng.】
Với tư cách là
người trong cuộc, tốc độ của Đỗ Trạch Thần bên này nhanh hơn Bành Khả bên kia
rất nhiều, sau chiếc nhẫn, hoa tươi và một cái điều khiển từ xa là một bộ lễ
phục tinh xảo.
Đội hóa trang đã
chờ đợi rất lâu, kéo anh đi, rất nhanh đã hoàn thành tạo hình.
Lúc anh ôm bó hoa
từ biệt thư đi ra mọi người đều không khỏi nín thở, biểu cảm của anh rất trịnh
trọng, khiến người ta vô thức cảm thấy điều anh làm tiếp theo sẽ là một việc thiêng
liêng.
Đỗ Trạch Thần rõ
ràng rất hồi hộp, anh hít sâu hai hơi, rồi cúi đầu sửa sang lại quần áo của
mình một chút, sau khi xác nhận không có bất kỳ vấn đề nào, mới đi bước lớn về
hướng phía sau vườn hoa.
Ngay trung tâm
vườn hoa, có một ngôi nhà nhỏ màu trắng, nơi đó là địa điểm đặt kho báu cuối
cùng trong thẻ manh mối của Đỗ Trạch Thần.
Trong căn nhà,
Thẩm Ấu Dao nghe theo sự sắp đặt của đạo diễn, đã chui vào bên trong hộp quà.
Màn hình chính
cũng đổi theo góc nhìn của cô.
Nghe thấy tiếng mở
cửa, giọng nói của Đỗ Trạch Thần t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.