《Xuyên thành vợ sau của thiếu gia hào môn.- Calantha》
Bởi vì liên quan đến vấn đề bảo mật thông tin nên ống kính liền được
kéo ra xa để không ai nghe được bọn họ nói cái gì, nhưng có thể nhìn bộ dáng
thong dong của Thành Nhụy liền đoán được, điều này làm cho mọi người như thấy
được một tia hy vọng. Tất cả đều cảm giác đại tiểu thư của nhà họ Thành chắc
chắn có thể giúp được Đỗ thiếu gia. [ Xem ra ngày mai phải có biến rồi. ]
[Thẩm Ấu Dao tuy rằng có thể ở cùng Đỗ thiếu gia nhưng loại thời điểm
này thật sự là một chút việc cũng không giúp được a, cô ta có thể làm gì? Tôi
đoán cũng chỉ có thể trở về nấu cơm.]
[Ha ha, lầu trên à, phải để cho Đỗ thiếu gia tạm thời tâm tình tốt một
chút chứ, nhỉ?] [ Cảm giác đại tiểu thư nhà họ Thành đứng cùng với Đỗ thiếu gia
vẫn hơn ấy, càng lúc càng thấy xứng a, nếu như Đỗ thiếu gia cùng cô ấy ở chung
một chỗ, tôi có thể cảm giác được mọi chuyện sẽ thuận lợi rất nhiều. ]
Lần này lại không có bao nhiêu người phản bác thậm chí còn có người tán
thành luôn, vì sao á? Bởi vì thật sự là chuyện quá rõ ràng rồi.
Khi Đỗ Trạch Thần về đến nhà thì đã rất muộn, anh buộc phải nghe Thành
Nhụy nói một đống "kinh nghiệm", cô ta đứng nói chuyện lâu thế mà
không đau thắt lưng, anh bây giờ thậm chí còn phải nghĩ đến việc ngày mai các
cổ đông và quản lý cấp cao sẽ giở trò thì mình nên làm gì, mặc dù trong lòng có
nắm chắc cũng khó tránh khỏi cảm thấy mệt mỏi. "Anh về rồi?" Thẩm Ấu
Dao đang ngồi ở sô pha chờ anh.
Đỗ Trạch Thần đi tới ôm lấy vợ mình và tựa vào lòng cô nhắm mắt nghỉ
ngơi. "Em nấu canh xương anh thích nhất rồi đấy, vào thử đi." Thẩm Ấu
Dao nói. Đỗ Trạch Thần lại dựa vào một lúc, hai người cùng đi ăn cơm.
"Anh có thể sẽ cần đến sự giúp đỡ của em." Đỗ Trạch Thần đặt
bát đũa xuống nói với Thẩm Ấu Dao.
"Đương nhiên có thể." Thẩm Ấu Dao không chút do dự đáp ứng,
hỏi xong mới hỏi: "Muốn em làm cái gì?"
"Chuyện này cũng không phải là do nguyên nhân thất bại của phương
án." Đỗ Trạch Thần nói: "Là bọn họ hoàn toàn không tin tưởng anh nên
căn bản không cho anh cơ hội nhúng tay vào, nếu bây giờ anh muốn chứng minh bản
thân thì chuyện này anh nhất định phải làm."
"Sau đó thì sao?" Thẩm Ấu Dao nói.
"Anh có thể sẽ gặp phải tình trạng tồi tệ nhất, khi đến lúc đó,
mọi chuyện sẽ cần em giúp anh, hai chúng ta cùng nhau hoàn thành, nhưng áp lực
đi đôi với nó sẽ vô cùng lớn." Đỗ Trạch Thần dừng một chút mới nói:
"Nếu thất bại, Đường thị sẽ có tổn thất rất lớn, mà anh có thể sẽ trở
thành tội nhân của Đường thị."
Thẩm Ấu Dao đứng dậy đi đến bên cạnh ôm lấy anh rồi nói: "Vất vả
rồi, không sao, phương án của Bành Khả quả thật rất tốt, nếu như các cổ đông và
quản lý cấp cao kháng cự dẫn đến tổn thất, đó cũng không phải trách nhiệm của
một mình anh. Huống chi, em tin tưởng anh có thể lật ngược thế cờ một cách đẹp
mắt, các cổ đông chắc chắn sẽ tiếp nhận anh thôi."
"Đừng sợ, anh chính là người thừa kế do chính ông ngoại chỉ định,
con đường gian nan nhất đã đi tới, qua con đường này thì còn có chuyện gì khó
khăn hơn sao? Em sẽ luôn ở bên anh mà, cùng lắm thì chúng ta làm lại từ đầu.”
Cô tiếp tục an ủi.
Đỗ Trạch Thần không biết nghĩ tới điều gì, anh bỗng nhiên nở nụ cười:
"Em nói rất đúng."
Một ngày đầy mệt mỏi và sầu lo của anh dường như đã bị quét sạch, tất
cả những gì còn lại là vẻ mặt kiên định không chịu khuất phục.
[ Làm sao bây giờ, tôi lại bắt đầu dao động, Đỗ thiếu gia nói cũng không
sai, đây căn bản không phải vấn đề hay nguyên nhân thất bại của phương án, cũng
có thể gọi là cơ hội để anh ta học tập. ]
[Xem ra anh ta cũng không có ý định nghe Thành Nhụy, chẳng lẽ Thành
Nhụy nói không đúng?]
[ Có lẽ vậy, dù sao tình trạng mỗi công ty đều không giống nhau, nghe
nói Thành Nhụy còn có ông nội làm chỗ dựa, Đỗ thiếu gia lại khác, anh ta hoàn
toàn nhảy dù, ai cũng không nghĩ tới Đường lão gia tử sẽ đem tất cả cổ phần
truyền cho anh ta chứ. ]
[ Thẩm Ấu Dao ủng hộ vô điều kiện, thật sự có thể cho người ta dũng khí
đi. ] [ Đây mới là chỗ đáng quý của vợ chồng, không phải tôi có thể cho được
anh cái gì mà là bất luận gặp phải cái gì, tôi đều sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh.
]
Thành Nhụy nhìn Đỗ Trạch Thần và Thẩm Ấu Dao tương tác với nhau như vậy
thì trong lòng có chút sốt ruột, tuy rằng cô ta để cho bên kia nhìn chằm chằm
vào lý do Thẩm Ấu Dao không giúp được gì cho Đỗ Trạch Thần nhưng những con
người bình thường này căn bản mặc kệ cái gì gọi là lợi ích, cái gì gọi là nâng
đỡ, ngược lại lại để ý cái gì mà lưỡng tình tương duyệt.
Tất cả mọi người chỉ dừng lại ở tình yêu mờ mịt không có đường ra… Mà
cái tên Đỗ Trạch Thần kia vậy mà thật sự kiên trì đến cùng, đúng là chưa đến
Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định (giống câu chưa thấy Hoàng Hà/quan tài chưa đổ lệ)
mà, thế nhưng vẫn không có ý định áp dụng đề nghị của cô ta!
Vậy làm thế nào để thể hiện năng lực của mình đây?
Thành Nhụy tìm đọc tin nhắn phản hồi trên m ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.