Khi Đỗ Trạch Thần nhận được cuộc gọi của Thành Nhụy, anh vội vã xuống lầu.
Xe của Thành Nhụy đã đậu ở ven đường: “Ở đây.” nói rồi hạ đường dốc chống trượt không có rào chắn dành cho xe lăn lên xe.
Rõ ràng đã chuẩn bị đầy đủ, Đỗ Trạch Thần cười khẩy trong lòng, nhưng ngoài mặt không từ chối, trực tiếp lên xe.
"Không ngờ dì lại bốc đồng như vậy, đã nói trực tiếp đâm đơn ly hôn là được mà." Thành Nhụy cau mày, cô ta vẫn còn trẻ, bụng dạ không đủ khôn ngoan, nên hơi phàn nàn về rắc rối mà hành vi bốc đồng của Đường Huyên đã gây ra cho họ: "Tôi sợ giám đốc Đỗ sẽ đề phòng nghiêm ngặt hơn."
Đỗ Trạch Thần liếc nhìn cô ta : “Vậy bây giờ phải làm sao?"
Thành Nhụy nói: "Tạm thời chưa biết rõ tình hình. Lúc dì Đường đang gọi cho tôi, tín hiệu đột ngột bị cắt, tôi gọi lại thì không thể kết nối, gọi cho giám đốc Đỗ, giọng điệu của giám đốc Đỗ rất khó chịu, còn châm chọc tôi vài câu, sau đó trực tiếp cúp điện thoại, khi cố gắng gọi lại thì máy bận."
"Tôi lo dì đã xảy ra chuyện."
“Lái xe nhanh lên.” Đỗ Trạch Thần ra lệnh, sau đó gọi Đỗ Hoằng Nghị: “Ông đã làm gì mẹ tôi?”
Giọng Đỗ Hoằng Nghị mệt mỏi: “Tiểu Thần?” Lúc này ông ta nhận ra: “Thành Nh�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.