Tổng có ba bức ảnh được đăng trên Weibo, một tấm cô nhắm mắt dựa vào vai anh, nở nụ cười ngượng ngùng và vui vẻ, Đỗ Trạch Thần nhẹ nhàng hôn lên trán cô, ánh mắt anh cúi đầu nhìn cô tràn ngập ôn nhu bất tận, cô còn chẳng biết bản thân mình sẽ lộ ra vẻ mặt như vậy; một tấm khác là tay của bọn họ mười ngón đan nhau, bàn tay anh rất lớn, khớp xương ngón tay rõ ràng cầm lấy tay cô; tấm còn lại là ảnh anh hôn lên mu bàn tay của cô, vừa rồi cô chỉ lo bối rối mà không phát hiện anh đang nhìn mình, ý cười rạng rỡ, trong mắt chất chứa tình cảm.
Ánh mắt cô không tự chủ rơi xuống khuôn mặt anh...
Đỗ Trạch Thần nhìn gò má ửng hồng và khóe miệng hơi nhếch lên của cô, anh cũng bất giác mỉm cười, anh ghé vào tai cô nói: “Thế nào? Chụp không tệ đúng chứ?”
Thẩm Ấu Dao lấy lại tinh thần, cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc: “Ừm, đúng là lợi hại.”
“Thế em nhanh trả lời đi.” Đỗ Trạch Thần thúc giục.
Điều này làm Thẩm Ấu Dao sửng sốt: “Trả lời gì?”
“Em chắc chắn muốn tôi nghĩ giúp em?” Đỗ Trạch Thần nhướng mày.
“Chắc chắn.” Thẩm Ấu Dao mở miệng, chỉ là trước khi Đỗ Trạch Thần mở miệng thì cô đã trịnh trọng lấy hơi: “Không cần.”
Thẩm Ấu Dao nhìn chằm chằm nội dung mà mình suy nghĩ nãy giờ, cuối cùng chuyển tiếp.
Đỗ Trạch Thần lập tức mở ra, không khỏi bật cười, đích thị là phong cách của Thẩm Ấu Dao, chỉ có một cái icon xấu hổ.
Mặc dù vậy, nó cũng khiến anh nhìn chằm chằm một lúc lâu.
Sau gần hai tháng, Đỗ Trạch Thần xuất hiện trên Weibo và tin tức gần như lan truyền ngay tức khắc.
[Quào, chính thức giới thiệu, chắc không phải là kết hôn giả đâu ha, nếu chỉ kết hôn giả mà tự nhiên giới thiệu như vậy chẳng phải là tự đào hố chôn mình ư?]
[Hồi công bố yêu đương với Bàng Tuyết Oánh còn không trang trọng như vậy, lúc trước là do Bàng Tuyết Oánh thông báo rồi Đỗ thiếu gia chia sẻ lại thôi, từ chi tiết đã thấy tình cảm nhiều hay ít cỡ nào.]
Thẩm Ấu Dao thấy tin tức này, cô vô thức lục lại Weibo trước đây của Đỗ Trạch Thần.
Đỗ Trạch Thần bắt gặp động tác của cô, nghiêng người nhìn chằm chằm điện thoại cùng cô: “Sao, em ghen à?”
Thẩm Ấu Dao xấu hổ dừng lại, giải thích nói: “Không phải, tôi chỉ tò mò trước kia anh đăng gì thôi.”
Đỗ Trạch Thần cũng không vạch trần, tiện tay xoa đầu cô nói: “Yên tâm, tôi đã xóa rồi. Từ giờ trở đi trên Weibo của tôi cũng chỉ có mỗi mình em.”
Anh nói cực kỳ thâm tình, nhất thời Thẩm Ấu Dao không phân biệt được anh đang ba hoa hay là nghiêm túc, trái tim không chịu thua kém đập thình thịch: Bộ dạng đẹp trai quả là phạm quy.
Trong khi hai người đang nói chuyện, trên Weibo đã xảy ra một cuộc đảo ngược lớn, bình luận của một số fan lý trí nhanh chóng bị nhấn chìm bởi hàng loạt anti-fan và anh hùng bàn phím, vì dù sao dưới những nỗ lực không ngừng của Bàng Tuyết Oánh và Dương Hiểu Viện hơn một tháng qua cũng khiến phần lớn giang cư mận bị dắt mũi.
[Cái thông báo này của Đỗ thiếu gia không đáng tin lắm. Con dấu đóng vào giấy chứng nhận kết hôn của chính phủ vẫn có thể tùy tiện lấy được, ai biết có phải lại bắt đầu lăng xê hay không?]
[Đã tàn tật còn đăng Weibo, quả nhiên Đỗ thiếu gia mất đi quyền thừa kế nên muốn dựa vào giới giải trí kiếm cơm sao? À đâu, còn phải nuôi thêm một con tiểu tam nữa, cho nên đây cũng là nhân tiện lót đường cho tiểu tam luôn nhỉ?]
[Miệng lầu trên dơ vãi, tự tích chút đức cho mình đi, người ta gặp tai nạn xe cộ cũng đủ xui xẻo rồi, còn đi chửi rủa người khác.]
[Đây có được coi là tẩy trắng ‘cực mạnh’ không? Khi nào giấy đăng ký kết hôn được tung lên thì tôi mới tin.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.