Sau khi Từ Triết Phàm ra khỏi không gian thì lập tức chạy đến thư
viện trong thành phố để tìm kiếm và cuối cùng cũng tìm thấy được một số thông
tin phiến diện về nhân sâm trong thư viện.
Người ta nói rằng nhân sâm là báu vật
của trời đất, là vua của các loại thảo dược và luôn đứng đầu trong các loại
thuốc, là thần dược ngàn năm giúp kéo dài tuổi thọ và có thể làm mọi loại bệnh
tật đều tiêu tan.
Cũng có một số truyền thuyết cổ xưa kể
rằng nhân sâm ngàn năm sẽ biến thành búp bê nhân sâm để chơi với trẻ con nhưng
thần thoại thì không thể coi là thật, nhân sâm trong không gian cũng chỉ có hơn
hai năm tuổi nên chắc không phải là một linh vật không có tác dụng, dù vậy
nhưng Từ Triết Phàm vẫn không thể để nó tiếp tục phát triển ngay cả khi nó có
ích bởi vì mặt dây chuyền còn quý giá hơn nó rất nhiều.
Vậy nên hiện tại việc nhổ hết nhân sâm
lên là việc mà anh phải làm nhưng làm thế nào để nhổ ra thì cũng là một vấn đề
về lớn kiến thức, lúc đọc sách anh cũng đã xem qua kỹ năng đào nhân sâm. Nó dù
sao cũng hút nước trong hồ để lớn lên nên tuy rằng độ tuổi vẫn còn thiếu chút
nên chắc chắn cũng phải có ích lợi lớn đối với cơ thể, vì vậy nếu tùy tiện nhổ
lên thì sẽ gián tiếp lãng phí số nước đó.
Vậy nên Từ Triết Phàm kiên nhẫn xem
sách nói về cách đào nhân sâm tận hai lần sau đó mới ném sách đi rồi tay không
đi vào không gian và không có bất kỳ vật dụng hỗ trợ nào vì anh chỉ có thể tự
đào bằng hai tay.
Người xưa bảo rằng nhân sâm có thể
chạy, Từ Triết Phàm khi nghe được chỉ coi đó là chuyện hoang đường nhưng khi
anh vào không gian lần nữa rồi nhìn thấy mấy cây nhân sâm bên hồ nước thì đã
khiến anh giật mình. Bởi vì ngày hôm qua chúng rõ ràng vẫn vây xung quanh hồ
thành một hình tròn nhưng hôm nay nhân sâm đều đồng loạt cách xa mép hồ khoảng
2 mét tựa như xu hướng chung của loài ngỗng là bay về phía nam di cư.
Từ Triết Phàm cũng không thể diễn tả ra
được rằng trong lòng mình hiện tại đang suy nghĩ cái gì, anh đi tới ngồi xổm
bên cây nhân sâm hoang dã gần mình nhất rồi đưa tay chạm vào những chiếc lá to
lớn của nó, anh cảm giác cây cối ắt hẳn cũng có linh hồn. Nếu như chúng không
hút hết nước trong hồ thì Từ Triết Phàm cũng nguyện ý để bọn chúng sống mãi ở
đây nhưng hiện tại…anh chỉ có thể bất lực thở dài sau đó vứt bỏ những suy nghĩ
này ra khỏi đầu rồi chuyên tâm đào bới.
Đầu tiên là vẽ một vòng tròn cách rễ
của nhân sâm khoảng 20cm và bắt đầu đào từ bên ngoài vào trung tâm giống như
đang cẩn thận đào các di tích văn hóa được khai quật vì trong sách nói rằng chỉ
khi giữ lại được nguyên vẹn rễ của nhân sâm mới có thể bảo toàn được giá trị tốt
nhất của nó, nếu khi đào mà lỡ làm đứt gãy thì giá trị của nhân sâm sẽ giảm đi
rất nhiều và dinh dưỡng cũng sẽ mất đi tại nơi bị đứt gãy đấy.
Cũng may đất đen trong không gian rất
mềm nên khi đào cũng không có đá làm chướng ngại vật, điều khiển Từ Triết Phàm
không ngờ tới chính là anh đã đào được hai mươi ba cây nhân sâm trong nửa tháng
và kể cả đêm Tết Nguyên Đán anh cũng đã bỏ lỡ do mãi tập trung vào việc đào
bới.
Lý do chính là vì những củ nhân sâm này
rất to và có nhiều rể, không chỉ nhiều mà lại còn rất dài nên tránh làm rễ của
nhân sâm đứt gãy nên Từ Triết Phàm đã rất kiên nhẫn để có thể đào nó lên được
nguyên vẹn và anh cũng đã nôn nóng đến mức nổi nhiệt lan ra cả khóe miệng. Lưu
Tú còn tưởng rằng là do bà đã cho quá nhiều ớt vào món ăn nên hết sức đau lòng,
năm sau bà lập tức làm mấy món ăn thanh đạm cho con trai để giúp anh giảm bớt
đi bệnh nóng trong người.
Sau nửa tháng thì cuối cùng Từ Triết
Phàm cũng đào được toàn bộ số cây nhân sâm lên, tổng cộng có hai mươi ba cây và
anh đã lỡ tay làm đứt rễ của hai cây nhưng những cây khác vẫn còn nguyên vẹn.
Từ Triết Phàm sau đó đã cẩn thận đem tất cả nhân sâm bỏ vào hồ lô để cất giữ.
Sau khi đào xong nhân sâm lên thì Từ
Triết Phàm đã đi đến nhìn vào lòng hồ một lúc lâu, cuối cùng cũng thấy một ít
nước trong ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.