Vào khoảng thời gian tiếp theo nếu Từ Triết Phàm xuất
hiện ở nơi nào thì Lý Bách Nhiên chắc chắn cũng sẽ có mặt tại nơi đó và việc
này làm anh cảm thấy rất khó chịu. Trong mắt các bạn học cùng lớp thì Từ Triết
Phàm là một người rất dịu dàng với tính tính rất tốt và từ trước đến nay chưa
bao giờ nổi nóng với ai nên anh tuyệt đối sẽ không dùng sắc mặt khó chịu khi đối
mặt với người khác.
Nhưng vì Lý Bách Nhiên khiến Từ Triết Phàm triệt để nổi
nóng. Anh hay nhìn chằm chằm vào cậu và đôi lúc anh còn trừng mắt hăm dọa bảo cậu
cút đi.
Thế nhưng bất chấp thái độ xa lánh của Từ Triết Phàm,
Lý Bách Nhiên vẫn thường đến nhà anh đưa đồ ăn. Lúc đầu Từ Triết Phàm thẳng thừng
từ chối nhận những thứ đó nhưng bản thân không thể mãi cưỡng lại được việc Lý
Bách Nhiên cứ giao đồ ăn liên tục và nếu anh không nhận thì số đồ ăn đó cũng sẽ
nằm gọn trong thùng rác dưới tầng.
Từ Triết Phàm rất tiết kiệm vì dù bất kể là kiếp trước
hay kiếp này thì anh vẫn luôn là con nhà nghèo và luôn không nỡ làm hỏng đồ ăn
ngon. Sau khi nhìn qua số đồ ăn kia vài lần thì anh cuối cùng cũng chỉ mắng
đành Lý Bách Nhiên vài tiếng rồi cầm lấy đồ ăn cậu ta đưa rồi mang tiền thức ăn
trả lại sau đó đuổi cậu ra khỏi nhà.
Dù có tức giận đến mấy nhưng phần lớn cơn giận sẽ tan
với đồ ăn. Lý Bách Nhiên quá hiểu sở thích của Từ Triết Phàm nên lần nào cũng
mang đủ loại đồ ăn anh yêu thích đến.
Ngoài những món ăn quen thuộc ấy lại có thêm tất cả cả
loại đồ ăn vặt ở thành phố B. Khi hai người lần đầu tiên mới đến thành phố B đã
từng ở nơi này chơi hơn nửa tháng, gần như đã đi hết mọi ngóc ngách ở nơi đây,
đi đến đâu đều ăn đến đấy. Khoảng thời
gian đó là đoạn thời gian thoải mái nhất của Từ Triết Phàm, chỉ nghĩ về nó thôi
cũng khiến tâm trí anh tràn ngập những kỉ niệm đẹp.
Nhìn những phần đồ ăn đa dạng khiến Từ Triết Phàm sửng
sốt một lúc, không ngờ đã lâu như vậy rồi mà Lý Bách Nhiên vẫn nhớ kỹ những món
ngon lúc đầu anh nói thích ăn.
Dù cho đầu óc một người có tốt đến đâu thì họ cũng
không thể dành hết tâm sức của mình vào một số việc vặt vãnh và trừ khi cậu cố
tình ghi nhớ chúng trong lòng.
Từ Triết Phàm cầm đũa gắp một miếng gà viên chiên giòn
bên trong túi giấy và nó vẫn còn nóng hổi
sau đó cắn một miếng lập tức cảm nhận được vị thơm giòn và thịt gà bên trong
như tan trong miệng. Trong lòng anh có chút ấn tượng về món này nhưng đã rất
lâu rồi và tìm được nó cũng không dễ dàng. Nếu hiện tại có thể quay lại anh
cũng không thể tìm được nơi bán vậy nên không biết Lý Bách Nhiên đã bỏ ra bao
nhiêu công sức đây?
Từ Triết Phàm thở dài đặt đũa xuống, đứng dậy đi đến mở
cửa. Thế nhưng bên ngoài không có đến một bóng người, Từ Triết Phàm đứng ngơ
ngác đối diện với hành lang trống rỗng một lúc sau đó mới chậm rãi quay người
bước vào nhà.
Một tuần nữa sẽ kết thúc năm học nên Từ triết Phàm định
về quê thăm bố mẹ sớm vì trong nhà mới gọi lên
cho anh. Mỗi lần Từ Triết Phàm gọi điện về nhà đều nghe Lưu Tú giục anh
về sớm ngay sau khi kỳ nghỉ vừa kết thúc. Bà nói trong nhà đã chuẩn bị rất nhiều
đồ ăn ngon chờ anh về. Từ Triết Phàm không thể không cười trừ khi nghe mẹ cằn
nhằn và anh biết rằng đồ ăn ngon mà mẹ nói thực ra là mấy món sườn gà rất bình
thường thế nhưng tâm trạng mong chờ con trở về của các bậc cha mẹ đều nằm trong
những món canh,món ăn bình thường này.
Hiện tại cũng có thể gian rảnh rỗi nên Từ Triết Phàm định
đi mua quà cho cha mẹ trước, anh lang thang trong cửa hàng quần áo một hồi
không ngờ lại gặp Thiệu Lôi.
Thiệu Lôi dường như đang xem quần áo nữ cùng với một
cô gái và anh ấy khá ngạc nhiên khi thấy Từ Triết Phàm và lập tức chào hỏi: “Tiểu
Phàm, cậu cũng đến mua quần áo sao?”
Từ Triết Phàm dừng lại một chút sau đó gật đầu nói: “Kỳ
nghỉ hè tôi phải về quê nên muốn mua một chiếc đầm cho mẹ.”. Nói xong anh hướng
mắt sang cô gái đang quàng chiếc khăn lông đứng phía sau Thiệu Lôi và bỗng
nhiên c� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.