Chỉ Nói Tiền Bạc Không Nhắc Yêu Đương

Chương 64


9 tháng

trướctiếp

Tuyết lọt vào trong cổ áo lạnh buốt khiến cho Từ Triết Phàm rùng mình muốn đứng dậy nhưng lòng bàn tay và đầu gối đau rát. Vừa rồi khi ngã đầu gối chạm đất trước, may mắn là mặc nhiều nên không bị gì,  chỉ là chắc chắn sẽ để lại vết bầm.

Lúc Lý Bách Nhiên đuổi tới liền nhìn thấy bộ dạng cúi đầu đáng thương ngồi trên tuyết của Từ Triết Phàm. Toàn thân phủ đầy tuyết, khuôn mặt tái nhợt dưới ánh đèn đường, chỉ có vành mắt đỏ hoe.

Lý Bách Nhiên chạy tới. Trước tiên  là dùng tay giữ đầu gối của Từ Triết Phàm rồi sau đó đỡ anh đứng dậy: “Đừng ngồi đây nữa, đứng dậy thử đi lại một chút. Có đau không?” Mặc dù giọng nói rất trấn định nhưng vẫn có thể nghe ra có chút run rẩy.

Từ Triết Phàm không nói lời nào  mà đứng dậy thoát khỏi tay Lý Bách Nhiên rồi xoay người lảo đảo lùi lại.

Lý Bách Nhiên vươn tay muốn kéo anh nhưng anh thậm chí còn tránh né, kết quả là tránh không được còn trượt trên mặt đất lảo đảo. Lý Bách Nhiên cũng không dám giúp nữa chỉ thở dài nói: “Tiểu Phàm, chúng ta nói chuyện một chút được không?”

Từ Triết Phàm lấy tay áo lau mắt, giọng nói có chút lạnh nhạt: “Còn có chuyện gì để nói sao?”

 

Lý Bách Nhiên nói: “Cậu tức giận vì chiếc áo trên người tôi phải không? Tôi  biết đó là quà sinh nhật mà cậu tặng và tôi vẫn luôn mặc trên người. Vừa nãy Vương Mỹ Yên cầm nó quả thật tôi  là không có để ý, là do tôi sơ ý nhưng tuyệt đối không phải là không trân trọng món quà cậu tặng. Lần sau nhất định sẽ không như vậy, chỉ một lần này thôi được không….?

Từ Triết Phàm lắc đầu ngắt lời: “Lý Bách Nhiên,  cậu nghĩ tôi là đồ ngốc sao? Cái gì mà lần sau, không có lần sau nữa đâu.”

Lý Bách Nhiên nghe ra ý nghĩa trong lời nói có gì không đúng. Cậu cau mày tiến lên đỡ lấy Từ Triết Phàn đang lùi lại rồi kéo bàn tay đang run lên vì lạnh của anh siết chặt trong lòng bàn tay.

Từ Triết Phàm dùng sức thu tay lại nhưng không rút ra được, hai tay đều bị cậu  giữ chặt. Thế là anh giơ chân đá vào chân Lý Bách Nhiên, đá mấy cái mà Lý Bách Nhiên cũng không buông mà ngược lại càng nắm chặt hơn.

Từ Triết Phàm dừng lại thở hổn hển. Đá xong rồi trong lòng lại càng cảm thấy khó chịu, anh ngẩng đầu trừng mắt đỏ hoe với Lý Bách Nhiên. Cái tên gia hỏa này từ nhỏ đã thông minh hơn anh, đầu óc hay vận động đều xuất chúng, bất luận phương diện nào cũng đều hơn anh. Cho dù là trùng sinh có không gian kia cũng không có tác dụng, khoảng cách của hai người từ lúc đầu đã rất lớn rồi. Vì vậy rõ ràng là anh không phải đối thủ của Lý Bách Nhiên, đánh không lại mà đấu cũn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp