Từ Triết Phàm đã dùng một túi đồ ăn vặt lớn để
lấy lòng Lý Bách Nhiên và cuối cùng cậu đồng ý không bắt nạt Tống Tài nữa.
Tống Tài rất biết ơn sự giúp đỡ của Từ Triết
Phàm. Vì điều
kiện gia đình không tốt, không có nhiều tiền
để mua đồ tặng anh cho nên cậu đã lấy phần thưởng hồi tiểu học của mình là
một cuốn sổ đựng trong một chiếc túi da nhựa, đợi khi Từ Triết Phàm không chú ý
liền đặt trên bàn của anh.
Bên trong còn có một tờ giấy nhỏ, trên đó có
viết lời cảm ơn.
Từ Triết Phàm mỉm cười nhận lấy, chẳng lẽ là tấm
lòng của cậu ấy mà không
nhận thì lại không có thành ý. Hai ngày sau,
anh cũng mua một cuốn sổ thật đẹp tặng
cho Tống Tài. Mọi người có qua có lại sẽ không
làm mất tình bạn.
Trừ Triết Phàm đã một khoảng thời gian không ở
trong không gian. Một là anh vừa mới chuyển đến
Trường Trung Học Số Một, bài tập về nhà rất nhiều,
hai là ban đêm anh ngủ với bố mẹ và anh không quá quen với điều đó.
Buổi tối,
sau khi Từ Triết Phàm làm xong bài tập thì anh quyết định ngủ trong không gian xem sao.
Vừa bước vào, bị trái cây bên trong dọa cho một
trận, đã một thời gian không vào, trong không
gian có rất nhiều loại trái cây, dưới gốc cây dày đặc
một tầng táo đỏ mọng nước. Những quả đào tròn trĩnh như nắm tay, mận lớn nhỏ,
mơ và hàng đống chà là đỏ, Từ Triết Phàm hoa cả mắt.
Sau khi làm việc cả đêm thì Từ Triết Phàm phân loại trái
cây và xếp mỗi thứ vào một đống rồi sau đó anh
lấy một số quả ra và nhặt chúng lên. Nhìn đống
hoa quả nhiều như đồi núi mà tâm trạng của Từ
Triết Phàm tự dưng tốt lên một cách bất ngờ.
Nghĩ đến việc làm một gian hàng trong chợ để
giải quyết nhanh chóng chỗ trái cây này, tuy rằng trong không gian không có côn trùng, cho
dù đem trái cây ra ngoài để thì cũng sẽ không
bị thối, nhưng tích lũy nhiều dẫn đến những điều bất tiện không kể đến, còn sợ
rằng trái cây bên dưới cũng sẽ bị dập.
Từ Triết Phàm đi vòng quanh đống trái cây hai
lần, đột nhiên phát hiện lá của những loại cây ăn quả loại sớm nhất đã chuyển
sang màu vàng, nó có vẻ hơi héo rồi.
Cây cối trong không gian không có côn trùng, nói
đúng ra thì cây không thể mắc bệnh được với cả cây
đủ nước làm sao lại khô héo. Bình thường cây
ăn quả như vậy sống hơn mười năm cũng không thành vấn đề, nhưng đây chỉ mới hai
năm.
Sau khi nghĩ đi nghĩ lại thì Từ Triết Phàm cho rằng nguyên
nhân có thể là do trong không gian này không
có sự thay đổi thời tiết của các mùa mà vẫn
luôn ra quả cho nên đáng lẽ cây sống được mười năm thì ở đây cây
chỉ có thể sống được hai năm mà thôi.
Từ Triết Phàm vỗ vỗ vào thân cây cảm thấy có
chút áy náy, nhìn những cây ăn quả khác cũng khá tốt, cây táo được trồng sau
cùng, lúc này những cây táo kết quả dày đặc như những chiếc đèn lồng nhỏ, vô
cùng đẹp mắt.
Không biết trong thành có chỗ nào bán cây non
không để nấy
ngày nữa có thời gian, anh định về nhà mang chút đồ ăn ngon cho cha mẹ rồi sau đó đi lấy mấy cây non về trồng.
Gần đây, Từ Triết Phàm thỉnh thoảng đến nhà anh
rể để mua rau và thức ăn, lần trước khi đến nhà anh rể thì cha có đưa thêm cho anh ấy một
ít mì gạo. Cho nên cuộc sống của nhà anh rể bây giờ khá tốt, tốt hơn nhiều so
với trước đây.
Thức ăn cũng đã nhiều thịt thà hơn, thỉnh thoảng
vẫn còn được ăn cơm, nếu Từ Triết Phàm mua thịt thì cả tuần đó cũng có thịt để
ăn, số lượng dưa muối trên bàn cũng đã ít hơn rất nhiều.
Món ăn nào cũng ngon và mọi người yên tâm, chị gái dạo
này cũng r� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.