Nhìn kỹ những học sinh đang bắt nạt Tống Tài thì ngạc nhiên
thay bọn họ đều là bạn học cùng lớp.
Từ Triết Phàm hơi sững lại sau đó ngẫm nghĩ về chuyện này
một chút và chắc chắn rằng chuyện này có liên quan đến Lý Bách Nhiên. Có lẽ tên
này còn là người xúi giục bọn họ. Lý Bách Nhiên khi còn bé đã có một khí chất
chết tiệt như vậy và hiện tại cậu im lặng lại trông càng kiêu ngạo hơn.
Đối phó với loại người này làm Từ Triết Phàm cảm thấy không
thể liều lĩnh vì tiến lên can lại chắc chắn sẽ không có tác dụng gì, người tốt
còn không cứu được còn bản thân nhất định sẽ bị đấm mấy phát.. Điều đó sẽ rất
xấu hổ.
Tục ngữ có câu: ‘Bắn
người trước hết phải bắn ngựa, bắt giặc trước hết phải bắt vua.’. Từ Triết Phàm đưa hai tay lên bóp má rồi cố nặn ra nụ cười
sau đó đi tới, giả vờ thoải mái nói: “Lý Bách Nhiên, cậu đến đây làm gì vậy?”.
Cậu quay đầu lại liếc anh một cái và hừ lạnh trả lời: “Xem náo nhiệt.”. Từ
Triết Phàm vờ như vừa mới thấy họ đang đánh nhau, kích động nói: “Đó không phải
là lớp chúng ta sao? Sao lại dám đánh nhau ở đây? Tại sao cậu là lớp trưởng mà
không giúp ngăn lại?”.
Lý Bách Nhiên lườm anh rồi nói: “Cậu có thấy họ đánh nhau
không?”.
Xô đẩy như vậy không phải là đánh nhau sao? Lý Bách Nhiên
quả thật rất nhẫn tâm.
Lúc này, hai người bạn cùng lớp đã lôi Tống Tài vào một góc
và đang giơ nắm đấm định dạy cho Tống Tài một bài học thì Từ Triết Phàm vội
vàng tiến lên nói: “Chờ đã bạn cùng lớp, chúng ta đều học cùng lớp nên nếu ra
tay chắc chắn sẽ tổn thương đến tình cảm. Nếu cậu có điều gì muốn nói thì hôm
nay tôi mời cậu đến một quán nhỏ ăn cơm ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.