Diệp Minh ăn cơm xong, nhận ra Tần Dịch vẫn còn chưa đi.
Anh nhìn nỗi bi thương được đè nén sâu trong đôi mắt của Tần Dịch, đột nhiên lòng đau như cắt.
Trước đây anh rời đi là vì không muốn Tần Dịch phải đau lòng, nhưng kết quả không như mong muốn, mà ngược lại càng khiến Tần Dịch đau khổ hơn. Nhưng nếu bây giờ anh bỏ cuộc nói ra hết, thì tất cả mọi chuyện anh làm trước đây còn có nghĩa lý gì nữa? Anh đã không thể quay đầu lại từ lâu rồi.
Diệp Minh lạnh lùng nhìn Tần Dịch: "Anh làm cái gì vậy, anh sợ tôi sẽ bỏ chạy sao?"
Sắc mặt Tần Dịch tái nhợt, qua mấy giây, hắn mới nói bằng giọng điệu nhàn nhạt không gợn sóng: "Em cứ phải nói chuyện với anh như vậy sao?"
Diệp Minh nói: "Tôi không hiểu ý anh, lời tôi nói có vấn đề gì à?
Tần Dịch nhìn Diệp Minh, đột nhiên đứng dậy đi tới trước mặt anh, hắn cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán anh, trước khi Diệp Minh kịp phản ứng đã tách ra, hắn nói: "Không có gì, em vui là được rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT