【Bíp, kết thúc dịch chuyển. 】


Diệp Minh mở mắt ra, anh thấy mình đang nằm trong một căn phòng cũ nát chật hẹp, anh không lập tức quan sát chỗ ở của mình, mà điều đầu tiên làm là đi soi gương, trong gương phản chiếu một khuôn mặt thanh tú, anh liền nhận ra mình đã quay trở lại thế giới nào.

Đây là thế giới đầu tiên mà anh tới.

Thân phận của anh ở thế giới này là Phương Hiểu, anh ta là một cô nhi, nhưng lại rất có chí tiến thủ, anh ta tốt nghiệp một ngôi trường danh giá, khi đó mới là một cậu sinh viên mới ra trường. Để tiếp cận mục tiêu công lược của mình, Diệp Minh đã tới tổng bộ tập đoàn Tần thị làm thực tập sinh.

Mục tiêu công lược của anh là người thừa kế của tập đoàn Tần thị, Tần Dịch, hắn ta lớn hơn Phương Hiểu hai tuổi, sau khi du học trở về thì che giấu thân phận, ngày ngày làm việc cùng các nhân viên bình thường khác. Tuy Tần Dịch là một cậu ấm vừa sinh ra đã ngậm thìa vàng trong miệng, nhưng lại không có những thói hư tật xấu thường thấy ở những thiếu gia nhà giàu, tính cách bình dị lại hào sảng, rất có sức hấp dẫn, tất cả mọi người đều thích hắn.

Diệp Minh vờ như không biết thân phận của Tần Dịch, chẳng mấy chốc hai người đã trở thành bạn của nhau, hơn nữa anh còn luôn cố gắng xây dựng hình tượng một người xuất thân bình thường, nhưng lại luôn chăm chỉ nỗ lực, trở thành một người ưu tú. Quả nhiên Tần Dịch cảm thấy có hảo cảm với anh, sau một thời gian dài quen biết, hai người đều có tình cảm với nhau, nước chảy thành sông mà trở thành một cặp.

Sau khi ở bên Diệp Minh, Tần Minh không hề vì thân phận hai người khác biệt mà coi thường Diệp Minh, thậm chí hắn còn lo Diệp Minh sẽ không thể chấp nhận sự thật này, bởi vậy nên không dám nói rõ thân phận của mình. Hắn rất mực dịu dàng săn sóc, khi ở nhà còn dọn dẹp nấu cơm, hai người bên nhau như ba cặp tình nhân bình thường khác.. Nhưng khi tình cảm đang dần chín muồi, cha mẹ của Tần Dịch lại biết chuyện này.

Ông Tần không thể chấp nhận đứa con trai duy nhất của mình lại là một người đồng tính, hơn nữa thân phận của đứa bạn trai lại tầm thường như thế, liền ra tay chia rẽ đôi uyên ương. Sau khi Tần Dịch biết chuyện, không ngại ầm ĩ với người nhà vì Phương Hiểu.

Để tăng độ hảo cảm, lúc này Diệp Minh cảm động nói muốn cùng hắn rời đi, thế là Tần Dịch vứt bỏ hết tất cả, dẫn theo Diệp Minh rời khỏi thành phố kia, tới một nơi khác mà lập nghiệp từ hai bàn tay trắng. Mới đầu rất gian khổ, không có gia đình giúp đỡ, lúc này Tần Dịch mới thực sự nếm trái đắng cuộc đời, nhưng vì Diệp Minh, hắn có thể chịu đựng hết tất cả, bởi vì hắn muốn hai người có một cuộc sống hạnh phúc và ổn định, cho dù có rời khỏi nhà họ Tần, hắn cũng có thể chăm sóc, bảo vệ người mình yêu.

Tuy rằng rất vất vả, nhưng bản thân Tần Dịch rất tài ba, dần dà sự nghiệp dần có khởi sắc, hơn nữa trải qua bao nhiêu khó khăn gian khổ, chịu bao nhiêu chèn ép cản trở như vậy mà Diệp Minh vẫn luôn ở bên cạnh cạnh hắn, khiến tình cảm của hắn dành cho anh ngày một sâu đậm, hắn nghĩ Diệp Minh yêu chính con người thực của mình, chứ không phải thân phận thiếu gia kia.

Lại một thất tịch nữa tới, cuối cùng Tần Dịch cũng quyết định cầu hôn với Diệp Minh, lúc này độ hảo cảm đã lên tới 100, nhiệm vụ hoàn thành kinh nghiệm tới tay, Diệp Minh nghe hệ thống thông báo, mình phải rời khỏi thế giới này trong vòng ba ngày nữa.

Tuy rằng ban đầu anh chỉ coi nhiệm vụ này như một trò chơi, nhưng trải qua nhiều năm như vậy, lại có cảm giác người ấy thật chân thực, mà đây cũng là nhiệm vụ đầu tiên của Diệp Minh nữa... Anh nghĩ mình cứ ra đi không lời tạm biệt như vậy thì hơi tàn nhẫn.

Lúc này trong đầu Diệp Minh lóe lên tia sáng, nghĩ ra một ý tưởng tuyệt (siêu) vời (thốn)!

Anh nghĩ chỉ cần trước khi đi khiến Tần Dịch hết yêu thương mình, như vậy sau này anh đi rồi, Tần Dịch sẽ không phải thương tâm khổ sở nữa, có thể nhanh chóng bắt đầu một cuộc sống mới, thế là trước khi Diệp Minh đi, liền cuỗm sạch toàn bộ số vốn lưu động của công ty.

Công ty con này là một tay hắn sáng lập sau khi bọn họ bỏ đi, cũng vì vậy mà Tần Dịch đã dành rất nhiều tâm huyết cho nó, số vốn kia vô cùng quan trọng, cuỗm nó đi rồi có thể khiến công ty sụp đổ, khiến toàn bộ tâm huyết nỗ lực của Tần Dịch tan tành chỉ trong chốc lát.

Diệp Minh lấy khoản tiền kia đi rồi, hoặc là Tần Dịch phải gây dựng lại từ đầu, hoặc là sẽ gói ghém hành lý quay trở về nhà họ Tần.

Nếu chỉ có vậy thì thôi đi, nhưng Diệp Minh nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy Tần Dịch yêu mình như vậy, nhiêu đó sợ rằng vẫn chưa khiến hắn mất hết hy vọng, cho nên anh liền để lại cho Tần Dịch một phong thư.

Đó là chuyện từ rất rất lâu rồi, sau này Diệp Minh lại đi qua nhiều thế giới như vậy, nhưng bây giờ nhớ tới phong thư này, gương mặt thoáng xấu hổ.

Nếu anh mà biết mình còn phải quay lại...

【888: Đang nghĩ như thế chứ gì? Hối hận chưa? Thấy sợ chưa? Ban đầu tôi đã khuyên cậu thế nào hả, bảo cậu đừng có mà viết thư, đừng có mà cuỗm tiền, cứ ngoan ngoãn đi thôi là được rồi, mà lại cậu cứ thích làm trò cơ.】

【Diệp Minh: ............】

【888: Có cần tôi giúp cậu nhớ lại nội dung bức thư không? Dù sao cũng là do chính tay cậu viết từng từ từng chữ mà.】

【Diệp Minh: Không cần đâu...】

【888 đã cất giọng đọc tỉ mỉ lên rồi: Tần Dịch thân mến, lúc anh đọc được phong thư này, em đã đi rồi, nhưng anh không cần phải lo cho em đâu, em có thể tự chăm sóc tốt cho mình. Thực sự cảm ơn tình yêu sâu đậm mà anh dành cho em, chỉ tiếc là em đã chịu cuộc sống khổ cực như vậy đủ rồi, vốn em đến với anh vì nghĩ mình có thể sống một cuộc sống tốt hơn, dù sao thì anh cũng là đại thiếu gia nhà họ Tần, ai ngờ lại đến nông nỗi này cơ chứ. Đáng lẽ ra khi đó anh đừng rời khỏi Tần gia, làm người hà tất phải cố chấp như vậy, thực ra em vẫn luôn đợi ngày anh đưa em quay trở về.. Anh không còn là đại thiếu gia nhà họ Tần, nên em không còn hứng thú gì với anh, cũng không muốn phải tiếp tục nữa. Số tiền em cầm đi, coi như phí bồi thường cho khoảng thời gian thời thanh xuân em đã lãng phí bên anh, dù sao thì sau này anh cũng sẽ quay về nhà, chút tiền ấy không đáng để anh phải bận tâm, em biết anh vẫn rất hào phóng mà. Không hẹn gặp lại, Phương Hiểu.】

【Diệp Minh: Lúc đó em viết như vậy thật à?】 Anh nhớ mình đâu có quá đáng như vậy đâu...

【888: Cậu đang nghi ngờ năng lực của một hệ thống cao cấp có khả năng lưu trữ ký ức vô hạn là tôi sao?】

【Diệp Minh: ............】

【888 hết sức đau lòng: Tiếc là năm đó tôi đã không nhận ra đây là ngọn nguồn mọi tội ác, từ đó cậu càng ngày càng dấn thân vào con đường tà đạo, một đi không trở lại.】

【Diệp Minh: Có phải dạo này anh lậm mấy chương trình chính pháp gì kì quái không?】

Diệp Minh bước ra khỏi dòng hồi ức, bắt đầu suy xét tới tình trạng hiện tại của mình, thực ra điều khiến anh hài lòng nhất là, cơ thể anh vẫn còn khỏe re! Chỉ là thoạt trông tiều tụy hơn lúc rời đi một chút, hơn nữa lại đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ thôi, ký ức của anh về thế giới này vẫn dừng lại ở khi xuất ngoại, chuyện sau đó thế nào anh không hề hay biết.

【Diệp Minh: Lại nói, năm đó anh đi, cơ thể này vẫn chưa chết đúng không? Tình hình bây giờ là sao chứ? Chẳng lẽ sau khi anh rời đi, cơ thể này không lập tức chết đi?】

【888: Nếu như trước khi đi cậu đã chết, giống như thế giới Hàn Tự kia, như vậy thân thể ở thế giới đó đã thực sự tử vong, dù sau này có quay trở lại, cũng không thể sử dụng thân thể kia nữa. Nhưng nếu sau khi cậu rời đi vẫn chưa chết, hệ thống chủ sẽ dựa vào thiết lập nhân vật mà cậu để lại, tạm thời giúp cậu bảo quản lại thân thể, dưới tình huống không tiếp xúc với mục tiêu công lược】

【Diệp Minh: Uây! Cao cấp thế, nói cách khác chỉ cần thân thể không chết, dù em có đi rồi, hệ thống vẫn sẽ treo máy giúp em hả?】

【888: Cũng tương tự như vậy.】

【Diệp Minh: Thế tình hình hiện tại thế nào?】

【888: Giờ đang là ba năm sau khi cậu rời đi, xin hãy tiếp thu ký ức trong ba năm qua. 】

888 vừa dứt lời, Diệp Minh liền cảm nhận thấy có một dòng ký ức đang ùa vào trong não bộ, anh lập tức biết được tình trạng của mình lúc này.

Lúc đó sau khi anh rời xa Tần Dịch, để Tần Dịch không biết được tung tích của anh, liền tạo hiện trường giả ôm tiền bỏ trốn, nên anh đã lựa chọn xuất ngoại. Nhưng anh rời khỏi thế giới này khi còn ở trên máy bay, sau khi rời đi, hệ thống tiếp quản thân thể anh, theo như thiết lập và ý thức cuối cùng mà anh để lại, vẫn luôn lặng lẽ sinh sống ở nước ngoài. Bởi vì treo máy, nên cũng không thể trông cậy thân thể này sẽ làm ra chuyện gì kinh thiên động địa cả, ngày lại ngày trôi qua, bình yên mà vô vị tầm thường, hơn nữa cuộc sống cũng không tốt cho lắm, chỉ có thể nói là ăn cháo cầm hơi sống tạm qua ngày.

【Diệp Minh: Ây dà, hệ thống mấy người tiếp nhận thân thể cũng qua loa thật đấy, tính chây lười à?】

【888: Hệ thống là hệ thống, không thể thay kí chủ mấy cậu quyết định làm bất cứ việc gì, không thể tiếp xúc với nhân vật mục tiêu, càng không thể làm điều gì ảnh hưởng tới dòng diễn biến của thế giới, chỉ có thể giúp cậu sinh hoạt hằng ngày ở mức độ thấp nhất, không thể kiếm trác tiêu tốn gì cho cậu, theo lý mà nói phải thu phí khoản này mới đúng.】

888 lập tức gửi tư liệu cho Diệp Minh, so với cuộc sống nhạt nhẽo của Phương Hiểu, ba năm qua của Tần Dịch phải nói là có rất nhiều biến động, như triều dâng sóng dậy.

Hắn tìm Diệp Minh không có kết quả, sau khi chịu nỗi đau tiền mất tình tan, cuối cùng quyết định quay trở lại nhà họ Tần, biến đau thương thành động lực phấn đấu, phong sinh thủy khởi trong thương giới. Chỉ trong ba năm ngắn ngủi, Tần Dịch đã trở thành người nắm giữ quyền hành thực tế ở Tần thị, ngay cả cha hắn cũng lui về phía sau, giờ hắn không còn là chàng thanh niên lạc quan ôm hy vọng vào tình ái năm ấy, mà đã trở thành một tổng tài bá đạo thanh danh hiển hách thủ đoạn lạnh lùng.

Diệp Minh đọc xong, yên lặng hồi lâu.

【Diệp Minh: Sao em cứ có ảo giác, sau khi em đi, hắn đã leo lên đỉnh nhân sinh vậy?】

【888: Không phải ảo giác đâu, thường thì sau khi nhân vật chính vượt qua được chướng ngại vật, sẽ giành được thành công lớn, kết hôn với bạch phú mỹ rồi leo lên đỉnh nhân sinh.】

【Diệp Minh: Cơ mà hình như anh ta chưa kết hôn? Cũng không thấy yêu đương gì nữa nhỉ?】

【888: Yên tâm đi, tôi đoán chắc chắn không phải vì tên ấy vẫn còn lưu luyến cậu. Theo như tôi biết, giá trị hắc hóa của hắn không thấp đâu, haha...】

【Diệp Minh: ............】
Dạo này không thể nói chuyện tử tế với hệ thống, biết làm sao đây hả hả hả?

【888: Đã nghĩ xem làm thế nào chưa? Nếu không thể xóa bỏ giá trị hắc hóa của tên ấy, thì cậu không lấy lại điểm kinh nghiệm được đâu.】

Diệp Minh xoa xoa cằm, cong môi nở nụ cười: "Bước đầu tiên, đương nhiên là phải về nước rồi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play