Mười hai giờ đêm, phố xá vắng tanh chẳng có mấy bóng người, Diệp Minh ra khỏi khách sạn, ung dung rẽ vào một con ngõ không người.Anh lấy điện thoại ra bấm đường dây nóng của cảnh sát 110, anh tự bóp méo giọng mình mà cường điệu nói: "Alo, 110 đó phải không! Tôi là một người qua đường đi ăn đêm, ban nãy đang đi, đột nhiên nghe thấy có tiếng súng ở khách sạn Đế Cảnh, ở cái đoạn khúc cua trên đường XX đó! Tôi nghi là đã xảy ra án mạng, có người bị thương, mấy anh mau tới xem thế nào đi! À đúng rồi, cứu người như cứu hỏa, nhớ gọi xe cứu thương tới cho chắc ăn!"Nói rồi anh liền dập máy, cất điện thoại vào trong túi.Diệp Minh đứng tại chỗ một hồi, ây dà... ban nãy nhắc tới ăn đêm, giờ đột nhiên thấy đoi đói, dù sao thì cũng phải rời khỏi thế giới này, không bằng ăn no nê cái đã rồi đi sau.Anh quyết định vậy xong, liền quay người đi tản bộ, xe của anh đậu trong một bãi đỗ cách nơi này không xa, cần phải đi bộ một đoạn.Đèn đường khu vực gần bãi xe bị hỏng, trong đêm hôm khuya khoắt lại càng toát lên vẻ vắng lặng.. Xung quanh cũng không có bóng ai, Diệp Minh đi được một lúc đột nhiên cảm thấy bước không vững, nghĩ bụng tuy mình chưa ăn tối, nhưng cũng không đến mức đói lả, không đi được chứ?Đôi chân anh bắt đầu không nghe theo lệnh não bộ điều khiển, đường nhìn dần trở nên mơ hồ, anh theo bản năng sờ xuống bụng mình, lại không ngờ sờ thấy một mảng dính dính nhầy nhầy, anh giơ tay lên nhìn, bàn tay đỏ màu máu...【Diệp Minh: ........】【888: Sao vậy?】【Diệp Minh: Em trúng đạn rồi! Sao anh không nhắc em tiếng nào hả?!】【888: Tôi chặn cảm giác đau cho cậu rồi mà.】【Diệp Minh: Thì chính vì đã chặn cảm giác đau nên anh càng phải nhắc em một tiếng chứ! Em còn không biết mình bị trúng đạn từ khi nào nữa! Anh là hệ thống của em, mà ngay cả chuyện quan trọng như vậy cũng không nói với em tiếng nào, có phải anh nên chịu trách nhiệm hay không?】【Giọng 888 lạnh tanh: Dù sao thì đằng nào cậu cũng phải rời khỏi đây, chết khi nào có gì quan trọng chứ, chẳng lẽ tôi nói cho cậu biết rồi, thì cậu có thể chết ngầu hơn một chút? Chứ không phải chết đường đi ăn đêm?】【Diệp Minh: ... Em cứ có cảm giác, dạo gần đây anh có thành kiến với em. 】【888 im lặng trong chốc lát, thở dài: Cái này người ta gọi là hiện thế báo.】(Hiện thế báo: chỉ khi con người làm việc tốt, xấu, thì sẽ nhận được kết quả không giống nhau, cũng chính là "Lấy thiện đối thiện, lấy ác đối ác")【Diệp Minh: ........】【Diệp Minh: Chắc là anh hiểu lầm em rồi, anh nghe em giải thích cái đã, thực ra em làm vậy xuất phát vì lòng tốt mà! Em không muốn sau này Thẩm Diệp phải thương tâm khổ sở nữa nên mới nghĩ ra hạ sách này, thực ra em cũng không đành lòng, cũng dằn vặt cũng đau đớn lắm! Anh tin em đi!】【888: Haha. 】【Diệp Minh: ........】Diệp Minh cứ có cảm giác, càng ngày càng khó nói chuyện với 888, nhớ tới lúc mới bị ràng buộc, 888 vẫn còn giữ hình tượng một người anh cả rất có trách nhiệm, tuy rằng tính tình hơi lạnh lùng một chút, nhưng về nghiệp vụ thì không thể chê trách soi mói được, là một hệ thống cao cấp vô cùng ưu tú vô cùng cẩn thận, nhưng mà sau khi trải qua từng thế giới một...Khụ... chuyện cũ không dám nhớ lại.Diệp Minh lại đi thêm hai bước nữa, trước mắt tối sầm lại rồi ngã xuống đất, cuối cùng anh lờ mờ trông thấy từ xa xa có người đang đi về phía mình, sau đó liền mất đi ý thức.Cảm giác quen thuộc khi linh hồn bị hút ra lại tới rồi, chẳng mấy chốc, Diệp Minh xuất hiện trong một căn phòng màu trắng rộng chừng mười mét vuông, đây chính là không gian hệ thống của anh, mỗi lần hoàn thành xong nhiệm vụ, trước khi đi tới thế giới sau, anh đều dừng lại đây trong một khoảng thời gian ngắn.Nhưng lần này Diệp Minh không vội nhận nhiệm vụ ở thế giới tiếp theo, mà anh hớn hở nhẩm tính trong lòng, vỗ tay reo cười: "Hình như em đã tích đủ điểm kinh nghiệm rồi."Trước đây anh bị vật phẩm trong cửa hàng hệ thống hấp dẫn, nên mới đồng ý ràng buộc với hệ thống mà tiến hành nhiệm vụ, để có thể đổi được món đồ đó mà anh đã đi tới một vài thế giới làm nhiệm vụ, nghĩ tới mình đổi đồ xong liền có thể quay về thế giới hiện thực, không kiềm nén được nỗi kích động trong lòng.Lúc làm nhiệm vụ, Diệp Minh chỉ có thể nói chuyện trong đầu với hệ thống như lúc nãy, nhưng khi ở không gian hệ thống, 888 có thể nói chuyện trực tiếp.Trên mặt tường màu trắng có một dòng dữ liệu màu xanh chạy qua, một giọng nói máy móc đầy lạnh lùng vang lên: "Ừ, đủ rồi, cậu xác định đổi sao?"Diệp Minh liền đáp: "Đổi luôn!"888 yên lặng một hồi, dữ liệu trên mặt tường xẹt nhanh qua, một lúc lâu sau, dãy số liệu ngưng chạy. Hệ thống đó giờ vẫn luôn bình tĩnh, tâm tình phẳng lặng không gợn sóng, lần đầu tiên giọng nói có vẻ gấp gáp, vô cùng phẫn nộ: "KHÔNG, ĐỔI, ĐƯỢC."Diệp Minh ngạc nhiên: "Tại sao?"888 cười lạnh: "Bởi vì ban nãy, tôi phát hiện ra tất cả điểm kinh nghiệm của cậu đều đang bị đóng băng, không thể sử dụng."Những lời này rơi vào tai Diệp Minh, quả thực cứ như sét đánh giữa trời quang vậy! Cảm giác giống như rõ ràng là một tỉ phú ngủ trên cả núi tiền, đột nhiên một ngày muốn mua một chiếc xe sang, nhưng lại phát hiện ra toàn bộ tài sản của mình đã bị ngân hàng đóng băng, mà trên người mình ngay cả một đồng xu cũng không thể sử dụng!!!Diệp Minh nhất thời nổi đóa lên: "Em trăm cay nghìn dắng xuyên qua khắp nơi làm nhiệm vụ kiếm điểm kinh nghiệm dễ dàng lắm à mà mấy người nói đóng băng liền đóng băng? Có chút phép tắc nào không hả? Mấy người giở thủ đoạn bẩn thỉu, lại chơi trò hèn hạ như vậy!! Nhất định hôm nay phải cho em một câu trả lời thỏa đáng, nếu không em sẽ đi khiếu nại mấy người!"888 liền nói không chút do dự: "Cậu muốn nói phép tắc hả?! Bởi vì sau khi cậu hoàn thành nhiệm vụ công lược ở các thế giới xong, còn tặng cho mục tiêu công lược cái gì mà "Surprise chia tay", khiến sau khi cậu rời đi, bọn họ hắc hóa hết cả đám rồi! Mà mới ban nãy, giá trị hắc hóa của các mục tiêu công lược đã đột phá tới giới hạn, toàn bộ diễn biến của thế giới vượt khỏi tầm kiểm soát, đồng thời có dấu hiệu không ổn định, hậu quả để lại vô cùng nghiêm trọng, cho nên hệ thống chủ quyết định toàn bộ nhiệm vụ công lược của cậu thất bại, đóng băng toàn bộ điểm kinh nghiệm của cậu lại."888 dừng lại một chút, bổ sung thêm một câu: "Còn chưa trừ hết điểm kinh nghiệm của cậu, cậu nên tự thấy may mắn đấy."Bởi quá sợ hãi mà bầu không khí đột nhiên lặng thing.Nhưng vẫn còn chưa hết, 888 lại cười ha hả, lại nói: "Mà tôi thân là hệ thống của cậu, chưa nói tới nhiều nhiệm vụ bị thất bại liên tục, mà vì gây ra ảnh hưởng tiêu cực với sự ổn định của thế giới, nên hệ thống bị đánh giá cấp thấp nhất là E! Không những phần trăm điểm thưởng bị hủy bỏ, mà còn không kiếm được một chút kinh nghiệm nào, thậm chí ngay cả cống hiến cuối năm cũng bị khấu trừ! Đây đúng là nỗi nhục lớn nhất từ khi tôi hành nghề tới nay, cậu biết tôi chịu nhiều tổn thất thế nào không? Biết không hả? Trước đây tôi đã nhắc cậu rồi, làm cho xong nhiệm vụ, gây chuyện nó ít thôi, cậu còn không nghe cơ! Giờ thấy vui chưa?!"Diệp Minh đau đớn ôm ngực mình, nghĩ tới mình lao tâm khổ tứ bấy lâu, kết quả lại là công dã tràng, rõ ràng chỉ là linh thể thôi mà sao lại có cảm giác trái tim đau thắt lại thế này, nhưng anh không thể trút giận sang 888 được.. bởi vì rõ ràng 888 bị anh làm liên lụy!Qua hồi lâu, Diệp Minh mới chột dạ nói: "Khụ khụ..có cách gì cứu chữa không?"888 tức giận nói, "Cậu đợi một lát, tôi đi điều tra xem thế nào."Giờ 888 hối hận nhất là, trước kia mình nghĩ quẩn thế nào không biết, chỉ vì một khoản tiền thưởng mà lại đi nhận một tên ký chủ vô tích sự như vậy? Đúng là quá thua thiệt!Mấy phút sau, 888 lạnh lùng cất tiếng: "Có cách, cậu quay trở lại các thế giới cũ, xóa bỏ giá trị hắc hóa của các mục tiêu công lược, một khi giá trị hắc hóa của mục tiêu công lược bị xóa bỏ, thế giới sẽ quay trở lại quỹ đạo bình thường, coi như nhiệm vụ được hoàn thành, điểm kinh nghiệm mà cậu tích lũy cũng sẽ được kích hoạt."Diệp Minh: ".............."Lại còn phải quay về mấy thế giới kia nữa à, anh không thể ngờ lại thành ra nông nỗi này.. Giờ đột nhiên anh thấy rất hối hận vì những việc mình đã làm, nếu cho anh cơ hội sống lại lần nữa, nhất định anh sẽ hối cải hoàn lương, làm một người thật tốt!888 mất kiên nhẫn nói: "Chỉ có một cách này thôi, rốt cuộc cậu có đi hay không? Không đi thì nói một tiếng, tôi sẽ lập tức đưa cậu quay về thế giới chủ, chúng ta không gặp lại nữa."Bốn chữ cuối cùng, hệ thống còn đặc biệt nhấn mạnh.Vẻ mặt Diệp Minh hơi khựng lại, đột nhiên dùng sức vỗ ngực mà ra lời thề son sắt, bộ dạng thấy chết không sờn: "Đi chứ! Sao lại không đi! Đương nhiên phải đi rồi! Một thanh niên tứ giảng ngũ mỹ như em, tự làm thì sẽ tự giải quyết mọi hậu quả, không có chuyện trốn tránh đổ lỗi cho người khác, sao có thể thoái thác trách nhiệm được? Em phải quay trở lại mấy thế giới kia, dùng tình yêu của em để cảm hóa bọn họ, cống hiến toàn bộ năng lực để giữ gìn hòa bình thế giới!"(Ngũ giảng tứ mỹ: ngũ giảng tức nói văn minh, nói lễ phép, nói vệ sinh, nói trật tự, nói đạo đức; tứ mỹ chỉ tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, hoàn cảnh đẹp)888: "Haha."Diệp Minh cảm thấy mình đã mất đi sự tín nhiệm của 888, nhưng vì điểm kinh nghiệm, anh quyết không bỏ dở giữa chừng! Anh cười ngượng, đoạn nói: "Thế giờ chúng ta về thế giới nào trước đây? Em được tự chọn, hay là do bọn anh sắp xếp?"888 yên lặng chừng một phút mới mở miệng nói: "Ban nãy nhận được thông báo từ hệ thống chủ, bởi vì tất cả các thế giới đều trong tình trạng bất ổn, cho nên không thể tự ý lựa chọn, chỉ có thể đợi hệ thống chủ phân tích, đợi cơ hội thích hợp để đưa cậu về."Diệp Minh không nhiều lời: "Được, nghe anh tất."Dãy số liệu lại một lần nữa hiện lên trên mặt tường trắng phau, khiến người ta nhìn mà hoa mắt chóng mặt, giọng 888 vang lên: "Đã chọn xong, chuẩn bị dịch chuyển. Nhưng tôi phải nhắc cậu nhớ cho kỹ, đây là cơ hội cuối cùng của cậu, nếu như cậu còn phá hoại nữa thì không có cơ hội quay lại thế giới này sửa chữa nữa đâu."Diệp Minh nghiêm mặt nói: "Yên tâm, em sẽ làm tốt mà –!"Anh vừa dứt lời, chợt cảm thấy trời đất quay cuồng, linh hồn không ngừng bị hút xuống, đã bắt đầu dịch chuyển rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT