*Xương sườn mềm: Điểm yếu của một người.
Vân Khuynh mở
hộp ra, nhìn cái cúp một cách kinh ngạc, là đồ cô từng bỏ lỡ, vậy mà lại ở
trong tay Sở Diệu.
“Vậy nên, lần
đó thực sự là cậu sao?” Vân Khuynh nhìn anh, cái người mà lần đó cô tông phải
là Sở Diệu, hương thơm bạc hà man mát trên người không phải là của một người
khác.
Cô biết quy
định của cuộc thi, cô cũng không kịp nhờ người khác nhận hộ, nhận hộ cần phải
làm thủ tục, không thể dựa vào một câu nói mà có thể nhận hộ được, chẳng phải
ai cũng có thể mạo danh được.
Lần đó bị Lâm
Hồng Huy dọa một phen, cô cũng không nghĩ nhiều, nên giải này thuộc về người
giải nhì.
Vậy nên người
đạt giải nhì là Sở Diệu, đồng thời cũng là người đạt giải tranh luận xuất sắc
nhất.
Lần trước Sở
Diệu còn gọi cô là Lâm Khuynh, cho nên Sở Diệu nhận ra cô rồi nhỉ, nhưng cô vội
quá nên không nhìn rõ Sở Diệu.
Sở Diệu gật
đầu, anh chìa tay ra hiệu: “Là tôi, nhưng nó vốn là của cậu.”
Một điểm đó,
cho dù chỉ là một điểm, cũng đã đủ chênh lệch cả trời.
“Thật ra tôi
vốn không định đi nhận thưởng, chỉ là muốn đi nhìn cậu xem sao, xem cái người
Lâm Khuynh ở Minh Thà ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.