“Thật vậy sao? Vừa nãy Vân Khuynh không
đề cấp đến.” Cô Triệu khó hiểu hỏi, vừa rồi trò chuyện cùng với Vân Khuynh,
cũng không thấy bộ dạng sợ hãi gì cả.
“Có lẽ cậu ấy thấy hơi ngại khi nói với
cô, dù sao nếu muốn đệm nhạc, em có thể giúp cậu ấy, và em cũng có thể đóng góp
công sức cho lớp mình.” Sở Diệu trắng trợn bịa đặt. Mặc kệ cô, cứ để cô giáo
thêm anh vào nhóm đã rồi tính sau.
“Cũng được, vậy em tự thương lượng việc
này với Vân Khuynh nhé.”
Cô Triệu cũng không có lý do để từ chối,
Sở Diệu và Vân Khuynh dù sao cũng là trai xinh gái đẹp, hai đứa lên sân khấu
biểu diễn, đến lúc ấy tiết mục của lớp cô chắc chắn sẽ được hoan nghênh rất
nhiệt tình. Chỉ cần nhìn thôi đã thấy cảnh đẹp ý vui rồi.
“Em cảm ơn cô.” Sở Diệu vừa lòng rời khỏi
văn phòng, bước đi thong thả hơn nhiều.
Muốn biểu diễn một mình à, không có cửa
đâu?
Dù thế nào tôi cũng muốn biểu diễn cùng
với cậu.
Hồi trước Sở Diệu không thích nhất
những dịp như thế này, cho dù anh có rất nhiều tài nghệ, đúng là không thích,
cảm giác khi lên sân khấu, sau đó bị hết người này đến người kia chỉ trỏ bình
luận, cảm giác như vậy rất khó chịu.
Nhưng nghĩ đến chuyện Vân Khinh lên sân
khấu biểu diễn một mình, anh càng khó chịu.
Về đến phòng học, Sở Diệu nói với Vân
Khuynh chuyện vừa nãy, tất nhiên không nói chính anh chủ động đề nghị, mà là
nói cô giáo đề nghị anh lên sân khấu đệm nhạc, dù sao cô không thể nào đến hỏi
thẳng cô giáo được.
Được rồi, anh thừa nhận mình có hơi xấu
tính một chút, nhưng thế thì đã sao? Anh chưa bao giờ tự nhận mình là người
tốt.
Vân Khinh nghe vậy hơi kinh ngạc, vừa
nãy cô giáo không nói đến chuyện này: “Cậu có thể chơi đàn dương cầm hả?”
Không ngờ Sở Diệu lại giỏi như thế.
“Vớ vẩn.” Sở Diệu đã tiếp xúc với đàn
dương cầm từ nhỏ, anh cũng dạy đàn dương cầm cho Tiểu Huyền.
“Tôi không biết, vậy được rồi.” Vân
Khuynh nghĩ, có Sở Diệu lên sân khấu, áp lực của cô cũng giảm bớt, có thể mọi
người đều đi xem Sở Diệu biểu diễn, thì sẽ ít người chú ý đến cô hơn.
“Chuyện cậu không biết còn nhiều lắm.”
Sở Diệu kiêu ngạo nói, bộ dáng nói cô chẳng có chút lương tâm nào cả, chẳng
thèm quan t ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).