Quốc Khánh chỉ cách Trung thu không
lâu, đối với học sinh, Quốc Khánh là ngày lễ được mong chờ nhất, cũng là kỳ
nghỉ dài nhất.
Tuy nhiên, Vân Khuynh đã học năm thứ ba
trung học, trường học không cho nghỉ lễ bảy ngày mà chỉ cho có ba ngày, vì vậy
chuyến đi đến Bali mà Vân Cao Lãng đã hứa với cô trước đó chỉ có thể bị hoãn
lại.
Vì lý do này, Vân Cao Lãng cảm thấy có
lỗi với Vân Khuynh nên đã mua rất nhiều thứ để đền bù.
Vân Khuynh cảm thấy cũng không có gì,
việc cấp thiết nhất chính là học tập, thi đại học xong mới có nhiều thời gian
ra ngoài chơi.
Trong ba ngày nghỉ, Vân Khuynh cũng
không rảnh rỗi, ngày đầu tiên cô đã làm xong bài tập, sáng hôm sau dạy Vân Ngọc
làm bài tập toán, vì lần trước Vân Ngọc đã đề nghị nên mỗi tuần Vân Khuynh đều
sẽ tìm thời gian dạy cô bé. nhưng nền tảng của Vân Ngọc quá tệ nên rất khó để
lấy lại gốc.
“Chị, cô giáo chúng em nói em có tiến
bộ.” Vân Ngọc không muốn học, thành tích luôn không tốt, lại bị mẹ ép, không
muốn cũng phải học.
“Có tiến bộ một chút, nhưng vẫn còn
chênh lệch rất lớn, năm sau em sẽ lên cấp ba nên vẫn phải cố gắng hơn nữa.” Vân
Khuynh thay cô bé khoanh tròn những chủ đề trọng điểm.
"Ước gì em thông minh bằng một nửa
của chị thôi cũng được. Em nghe mẹ em nói chị đứng thứ hai trong lớp lận. Mẹ em
muốn em học hỏi từ chị, em cũng muốn học hỏi từ chị nữa, nhưng em không có đầu
óc thông minh như chị." Vân Ngọc rất đau khổ. Trong gia đình có một chị
gái học bá nên mẹ cô bé luôn nhắc mãi.
"Kỳ thực, thiên phú của mỗi người
đều không khác nhau lắm, cần cù bù thông minh. Hơn nữa, dì Tưởng cũng không yêu
cầu em đứng nhất lớp, trước tiên em chỉ cần thi đậu môn toán là được."
Có lẽ vẫn có người trời sinh đã có
thiên phú hơn người, nhưng trên thế giới này thì được bao nhiêu người? Trong
dòng chảy lịch sử, Newton chỉ có một người và Einstein cũng chỉ có một người.
Có lẽ trong mắt người khác, Vân Khuynh có
thể được coi là người có thiên phú hơn người, nhưng Vân Khuynh cảm thấy mình
không được coi là học bá, mà vẫn phải dựa vào sự chăm chỉ nhiều hơn, những bài
thi mà cô làm chính là bằng chứng.(Abilene x T Y T)
Nhưng Sở Diệu, cô nghĩ anh là một thiên
tài khoa học, dù sao cô đã ngồi cùng bàn với anh lâu như vậy, nhưng cô rất ít
khi thấy anh làm bài tập.
"Đúng vậy, mẹ em cũng nói em thi
đậu được đã là tốt lắm rồi, chị với em cùng nhau nói chuyện một chút đi."
Vân Khuynh thở dài:"Em làm bài tập
trước đi, nếu không đến lúc đi học lại sẽ không có ai kiểm tra b ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).