Anh hôn cô tới
che trời lấp đất.
Thẩm Yến đè cô
vào vách thang máy lạnh lẽo, nâng cằm cô lên và tiếp tục hôn.
Thoạt đầu chỉ là
những nụ hôn lướt qua, môi anh tỉ mỉ hôn lên khóe môi của cô, như thể anh đang
thưởng thức một món tráng miệng tinh xảo, dịu dàng nâng niu, cẩn thận và tinh tế.
Nhưng trong lúc hôn, Thẩm Yến cũng không kiềm chế được chính mình.
Dục hỏa giống như
một cái mầm nhỏ, chui từ lớp đất đi lên, nhưng một khi nó được tưới mát bằng
tình yêu thì sẽ nhanh chóng sinh trưởng đến giai đoạn trưởng thành, cành lá xum
xuê, trở thành cây đại thụ che trời.
Thẩm Yến càng hôn
càng trở nên mãnh liệt, tay anh bất giác đặt lên gáy Nguyễn Tri Vi, giữ chặt
gáy cô để hôn sâu hơn.
Anh ra sức hôn ngấu
nghiến đôi môi của Nguyễn Tri Vi, đầu lưỡi linh hoạt xông vào lãnh thổ từ lúc khai thiên lập địa của cô,
lúc nhẹ nhàng lúc mạnh mẽ, lúc nhanh chóng lúc chậm rãi, tựa như toàn bộ khí thở
của cô bị anh lấy hết.
Nguyễn Tri Vi dần
dần có chút không thở nổi.
Trong thang máy bịt
kín, cô bị anh bao bọc cả về thể xác lẫn tinh thần, không biết là do thiếu dưỡng
khí hay vì hồi hộp, mà tim cô đập càng lúc càng nhanh. Vừa nãy cô đáp lại anh
xong sau đó liền hối hận, tại sao lại muốn hôn ở trong thang máy a? Bọn họ sắp
đến tầng của mình rồi, giả sử bị người khác bắt gặp thì nguy to.
Chờ chút... Hình
như thật sự sắp đến rồi.
Nguyễn Tri Vi hồn
bay phách lạc, mở mắt nhìn thoáng qua số trên thang máy đang nhảy vọt , vẫn còn
2 tầng nữa mới đến, cô thở hắt ra, dùng tay đẩy ngực của Thẩm Yến, ý muốn anh
lui ra.
Nhưng Thẩm Yến dục
vọng đang ở đỉnh điểm, sao dễ dàng kết thúc được.
Anh mở mắt nhìn
Nguyễn Tri Vi, hai người mặt đối mặt, Nguyễn Tri Vi đã biết anh không dễ dàng
chịu chấm dứt,
Thẩm Yến lúc này,
trong con ngươi đen nhánh ấy đã bị dục vọng chiếm lĩnh, đôi mắt đào hoa của anh
như vòng xoáy muốn hút cô vào trong, sa vào tận đáy, Nguyễn Tri Vi cố ra sức
giãy giụa rồi cuối cùng cũng dần ngừng lại.
Thẩm Yến hiểu rõ
cô sợ cái gì, anh vẫn như cũ hôn cô không buông, tay lại bắt đầu động đậy, một
tay anh bắt lấy cổ tay của Nguyễn Tri Vi, một tay bóp lấy eo nhỏ cô, trực tiếp
xoay Nguyễn Tri Vi về phía vách của thang máy đối diện cửa thang máy chính, sau
đó liền cúi người tiếp tục hôn cô.
Như vậy, cho dù cửa
thang máy mở ra, người bên ngoài cũng chỉ có thể nhìn được bóng lưng của Thẩm Yến,
mà không thấy được Nguyễn Tri Vi là ai, đồng thời, biết trong thang máy có người
đang hôn nhau kịch liệt, người thức thời bình thường cũng sẽ không quấy rầy họ,
sẽ chọn đi thang máy khác.。
Thẩm Yến hiểu rõ
anh lúc này quá mức phóng đãng, nhưng phóng đãng thì phóng đãng đi, đã lâu rồi
anh không được như vậy.
Thử phóng đãng một
lần xem sao.
"Đinh
--" Thang máy vang một tiếng, bọn họ đã đến nơi.
….
Môi của Nguyễn
Tri Vi bị anh hôn, cơ thể bị anh áp sát. Nghe tiếng cửa thang máy mở ra, cả người
cô trở nên khẩn trương, tinh thần cô đang ở mức tập trung cao độ để lắng nghe
âm thanh bên ngoài, lòng bàn tay không thể kiềm chế được chảy mồ hôi, đến ngay
cả ngón chân cũng bị kéo căng.
Thẩm Yến có thể cảm
giác được phản ứng của cô, giống như việc làm lúc nãy là dáng vẻ cực kỳ kích
thích, trong đôi mắt đen anh mang chút ý cười, nếu ánh mắt có thể nói chuyện, như vậy ý tứ của Thẩm Yến có chút rõ ràng
chẳng qua là: “Có chút thành tựu.”
May mắn là, tầng
lầu này không có ai.
Cánh cửa thang
máy lần nữa chậm r ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.