Các vệ sĩ và cảnh sát được anh gọi đến gần như xuất hiện cùng một lúc.
Thẩm Yến đã ra lệnh cho các vệ sĩ phải luôn bảo vệ Nguyễn Tri Vi 24/7,
không được mất cảnh giác một phút nào, phải luôn thay phiên nhau túc trực và tuần
tra trước cửa nhà cô. Có thể làm vậy là hơi quá mức nhưng anh không muốn nhìn
thấy khuôn mặt lo lắng và sợ hãi của cô thêm một lần nào nữa.
Để làm tổn thương một người thì thật dễ, nhưng để bảo vệ một người thì lại
quá khó.
Cũng may vừa rồi anh đã kịp thời che chắn cho cô nên axit sunfuric đậm đặc
chỉ bắn vào lưng anh, chỉ ăn mòn quần áo của anh. Chứ nếu Nguyễn Tri Vi thật sự
bị thương, hậu quả như thế nào... Thẩm Yến thật sự không thể tưởng tượng được.
Nếu Nguyễn Tri Vi bị tổn thương trước mắt anh, anh thề sẽ không bao giờ
tha thứ cho bản thân mình.
Về phần người áo đen kia. Nghĩ đến hắn thôi đã khiến ánh mắt Thẩm Yến tối
sầm lại, bất luận là ai, nếu dám đả thương Nguyễn Tri Vi, người đó nhất định sẽ
không có kết cục tốt đẹp.
Nhất định!
Sau khi cảnh sát đến, Thẩm Yến cùng Nguyễn Tri Vi chỉ đơn giản là cùng cảnh
sát làm lời khai, họ đã lập hồ sơ vụ án. Anh và cô tin rằng kẻ này sẽ sớm bị
đưa ra trước tòa.
Xử lý xong hết thảy mọi chuyện, Thẩm Yến nhanh chóng đưa Nguyễn Tri Vi về
nhà. Đến khi người áo đen kia được bắt thì hiện tại, ở bên ngoài là chuyện rất
nguy hiểm. Anh không biết có bao nhiêu người muốn hại cô ấy, dù có bắt được hắn
ta thì vẫn còn vô số loại người muốn hại cô.
“Để anh đưa em về nhà.”
Trước khi xe của Thẩm Yến bắt đầu khởi động, Nguyễn Tri Vi nắm lấy góc
áo của anh mà kéo nhẹ, nói: “Chúng ta nên đến bệnh viện.”
Thẩm Yến trở nên căng thẳng liền hỏi cô: “Vừa rồi em bị thương sao?”
Nguyễn Tri Vi lắc đầu: "Không phải em mà là lưng của anh, anh cần
đi bệnh viện kiểm tra."
Thẩm Yến: “……”
Anh thật sự không bị thương mà.
Được rồi, Nguyễn Tri Vi quả nhiên vẫn bướng bỉnh như vậy, luôn khiến anh
không thể từ chối cô được.
Thẩm Yến biết, nếu không đi kiểm tra, cô hẳn sẽ không yên tâm. Lời nói
quan tâm này của cô khiến Thẩm Yến thở phào nhẹ nhõm, có lẽ Nguyễn Tri Vi vẫn
còn yêu anh? Giọng điệu nghe như không tự nguyện: "Vậy để em yên tâm, ta sẽ
đi bệnh viện."
“Được.”
Nói xong, Thẩm Yến liền từ từ khởi động xe,trên thân chiếc Bugatti lộ rõ
vết xước lớn do thanh sắt của người áo đen kia đập vào. Nhưng hiện giờ anh
không cần quan tâm đến việc đó nữa, vệ sĩ của anh sẽ luôn ở ngay phía sau, bảo
vệ họ mọi lúc.
Thẩm Yến nhìn xuống bảng chỉ dẫn, ngẫu nhiên chọn bệnh viện gần nhất. Lý
do anh không muốn đến bệnh viện số 1 tốt nhất Bắc Thành là bởi vì anh vẫn đang
điều trị dạ dày ở đó. Sẽ không cần thiết nếu bác sĩ nhận ra anh ấy. Thẩm Yến
cũng không muốn cho Nguyễn Tri Vi biết anh bị xuất huyết dạ dày vào đêm hôm
kia.
“Không phải nên đi bệnh viện số 1 sao?” Nguyễn Tri Vi chú ý tới vị
trí điểm đến liền hỏi.
“Đến bệnh viện gần đây đi, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.