Lời dẫn
truyện vừa vang lên cũng là lúc màn biểu diễn đi đến hồi kết, rõ ràng đã kết
thúc rồi nhưng khán giả vẫn chưa thể thoát ra được.
Trong
lòng Thẩm Yến cũng có chút sững sờ, mất một lúc lâu vẫn không thể thoát ra được
trước màn biểu diễn vừa rồi.
Có lẽ
anh đã bị làm cho cảm động.
Trước
kia khi xem Nguyễn Tri Vi quay phim, bất kể Nguyễn Tri Vi có đóng nhân vật gì
đi chăng nữa, trong mắt anh, đó đều là Nguyễn Tri Vi, cho nên khi thấy Tô Ngự
và Nguyễn Tri Vi đóng chung với nhau, Thẩm Yến lại cảm thấy vô cùng khó chịu.
Nhưng
lần này, khi Thẩm Yến xem cô diễn anh hoàn toàn không hề cảm thấy Văn Dao chính
là Nguyễn Tri Vi, cho dù là gương mặt của cả hai có giống nhau như đúc nhưng
khi nhìn vào Văn Dao, Thẩm Yến căn bản hoàn toàn tìm không thấy bóng dáng Nguyễn
Tri Vi trong đấy.
Giống
như một người hoàn toàn khác, hoàn toàn chẳng có một chút liên quan gì đến Nguyễn
Tri Vi.
Hoặc
là nói, đó thật sự chính là Văn Dao, là một cô gái nhỏ được nuông chiều từ bé
và cũng là con gái độc nhất vô nhị của phái Thanh Loan, là một cô gái được cưng
chiều nhưng lại yêu ghét rõ ràng, là một cô gái đáng thương bị người mình yêu
phản bội.
Thẩm Yến
dù là người ngoài ngành, anh cũng có thể nhìn ra diễn xuất của Nguyễn Tri Vi
như “thoát thai hoán cốt”. Dường như sau khi trải qua một tuần huấn luyện trong
chương trình tạp kĩ này, Nguyễn Tri Vi đã có được bước ngoặt mới.
Chưa kể
đến các chuyên gia trong ngành, các diễn viên, đạo diễn ở đây đều bị diễn xuất
của Nguyễn Tri Vi làm cho kinh ngạc, những người thầy dạy diễn xuất ở dưới khán
đài cũng rất hài lòng với màn trình diễn này.
Ngay cả
Dịch Bắc trên sân khấu cũng nhìn Nguyễn Tri Vi một hồi lâu, lát sau, anh mới sờ
sờ mũi, nhỏ giọng nói: "Là tôi khinh địch rồi. ”
Nguyễn
Tri Vi lau đi vệt máu và nước mắt trên gương mặt, khiêm tốn gật đầu với Dịch Bắc:
"Tôi còn rất nhiều chỗ phải học hỏi tiền bối.”
Người
hâm mộ phía dưới sau một hồi mới phản ứng lại, làn sóng hô hào của người hâm mộ
hét lên từng đợt từng đợt, mọi người đều đồng thanh hô to: "Tri Vi…Tri
Vi…, bầu trời rực sáng vì bạn! Tri Vi…Tri Vi…, chúng tôi sẽ tỏa sáng cùng bạn!"
Có một số người qua đường, thậm chí là
fan của Dịch Bắc đều tự động gia nhập vào fanclub của Nguyễn Tri Vi, ánh mắt của
khán giả là thứ sắc bén và chân thực nhất, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng biết được
ai mới là người gây ấn tượng tốt với người khác.
Tiếng
hò hét đồng thanh truyền đến trên khán đài, Nguyễn Tri Vi nhìn thấy nhiều người
gọi tên mình như vậy liền cảm thấy có chút xấu hổ mà mím môi cười cười nhưng
trong lòng cô vô cùng cảm động và biết ơn.
Được
nhiều người công nhận như vậy, cảm giác thật tuyệt.
Thẩm Yến
ở dưới khán đài nhìn thấy biểu cảm của Nguyễn Tri Vi, anh có thể cảm nhận được
hiện tại Nguyễn Tri Vi hạnh phúc như thế nào, có lẽ thứ cảm xúc này biết lây
lan, vậy nên khi nhìn Nguyễn Tri Vi anh cũng bất giác mà cong khóe miệng, khóe
môi của chính mình cũng nhịn không được nhếch lên.
Thẩm Yến
không chút nghi ngờ gì nghĩ, Nguyễn Tri Vi nhất định sẽ chiến thắng thử thách lần
này.
Nữ
sinh ngồi bên cạnh Thẩm Yến vừa hay là người hâm mộ của Nguyễn Tri Vi, cô hô đến
khàn giọng, đến mức còn muốn nhảy cẫng lên đến nơi— "Tri Vi Tri Vi, bầu trời
rực sáng vì chị! Tri Vi Tri Vi, chúng em sẽ cùng chị tỏa sáng! ”
Giọng
nói do hét quá to mà cũng đã khàn đi nhiều, đó chính là thứ tình cảm chân thành
nhất của một người hâm mộ dành cho thần tượng của mình.
Thẩm Yến
im lặng nhìn nữ sinh kia một hồi, anh đột nhiên giơ tay lên, chạm vào bả vai nữ
sinh kia.
Nữ
sinh đang la hét không ngừng liền khó hiểu quay đầu lại, khi nhìn thấy khuôn mặt
đẹp trai của Thẩm Yến hiện ra trước mắt mình, nhất thời ngơ người một chút, cô
chỉ chỉ vào chính mình, tự hoài nghi nói: "Là đang gọi tôi sao? ”
Thẩm Yến
gật gật đầu.
Người
đàn ông này chỉ cần ngồi ở đây thôi cũng toát ra một khí chất không thể nào
hình dung được, cảm giác có chút đáng sợ, nữ sinh thấy vậy liền lập tức im bặt
lại như vừa bị mắng, cô cảm thấy có chút bất an: "Là do tôi quá ồn ào
sao?”
"Không
phải," Trên thực tế toàn bộ khán phòng đều rất ồn ào, Thẩm Yến muốn nói
chuyện với cô cũng không thể không tới gần một chút, như vậy mới có thể nghe được
giọng nói của nhau, anh thấp giọng hỏi: "Cô thích Nguyễn Tri Vi đã bao lâu
rồi? ”
“A……
Thật ra, từ khi chị ấy bắt đầu diễn ‘giai nhân chi ước’, tôi đã là fan sự nghiệp
của chị ấy rồi nên cũng không quá chú ý đến những cái khác, vì thế tôi chỉ làm
số liệu ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.