Dọc đường đi, trong lòng trợ lý cứ nơm nớp lo sợ, cầu mong Thẩm Yến có thể tỉnh rượu trước khi đến nơi nhưng mà vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Thẩm Yến khép hờ đôi mắt lại mà dựa lưng vào ghế, suốt cả đoạn đường đều chẳng hề mở mắt ra, cũng không nói lấy một lời.

Trợ lý thầm đánh giá Thẩm Yến, khi anh nhắm mắt, khí chất ngả ngớn, tùy hứng đã giảm đi rất nhiều có lẽ bởi vì đôi mắt đào hoa trêu chọc lòng người kia đã bị che đi. Cho nên hiện giờ khi nhìn thấy bộ dạng lúc nghỉ ngơi của Thẩm Yến, trợ lý không biết vì sao lại có cảm giác Thẩm Yến cũng có lúc yếu ớt như thế.

Cái từ “yếu ớt” này không thể dùng để hình dung Thẩm Yến lúc bình thường nhưng lại bây giờ lại là từ tốt nhất để hình dung trạng thái của anh ngay bây giờ.

Lần nào quay về Thẩm gia tâm trạng của Thẩm Yến cũng đều không tốt như vậy. Thế nhưng hôm nay là lần đầu tiên anh uống nhiều đến thế, uống đến tâm trí đều mơ hồ.

Haizz. Thật không hiểu tại sao quan hệ với người nhà lại tệ như thế. Không có người thân, bây giờ lại đến cả Nguyễn Tri Vi cũng không còn bên cạnh, trợ lý đột nhiên cảm thấy Thẩm Yến có chút đáng thương.

Cái suy nghĩ này vừa lóe lên thì đã bị trợ lý dập tắt. Thẩm Yến có gì mà đáng thương chứ. Anh có tiền, có quyền thế, tính tình lại còn ngông cuồng, ngạo mạn cũng không có gì mà đáng thương cả.

Xe vẫn chạy vững vàng trên đường, Thẩm Yến vẫn không có dấu hiệu gì gọi là sắp tỉnh lại. Trợ lý cũng không còn cách nào khác đành tiếp tục chạy về phía trước. Sau hai tiếng, xe đã đến biệt thự Kim Đàn. Bên trong không có người ở nên bị bao trùm bởi một màu đen yên ắng.

Trong lúc mơ hồ, Thẩm Yến cảm giác được xe đã ngừng lại. Thẩm Yến mở mắt ra, qua cửa sổ, nhìn thấy biệt thự quen thuộc. Anh ấn mày mấy cái để cho mình tỉnh táo lại sau đó liền mở cửa, xuống xe, bước chân hướng tới biệt thự mà đi.

Chờ khi đến trước cửa, anh mới phát hiện ra rằng cửa biệt thự đã bị khóa. Anh đứng ở trước cửa cố gắng nhớ lại mật khẩu để mở, có lẽ là uống quá nhiều nên tư duy có chút chậm chạp, suy nghĩ một hồi mới nhớ ra mật khẩu.

Thẩm Yến nhập ba lần mới mò ra được mật khẩu, cánh cửa theo đó mà mở ra.

Vừa vào cửa, tầm mắt của Thẩm Yến đã bị bóng đêm bao trùm. Bên trong quá tối khiến anh có chút không thích ứng kịp.

Gần đây Nguyễn Tri Vi đi ngủ sớm như vậy sao, lại còn tắt hết đèn. Trước kia dù cô có đi ngủ trước cũng sẽ để một ngọn đèn nhỏ bên cạnh cửa chờ anh, thắp sáng cho anh khi về mà.

Thẩm Yến vẫn luôn thích cảm giác nhìn thấy biệt thự sáng đèn. Ngọn đèn sáng ngời, ấm áp như thể là cô vẫn đang đợi anh quay về.

Đêm dài có ngọn đèn sáng dù cho anh có về nhà trễ bao nhiêu thì khi nhìn đến ánh sáng ấy nội tâm cũng sẽ trở nên ôn nhu, bình thản hơn hẳn.

“Vi Vi?” Thẩm Y�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play