Môn
thi cuối là mà Tiếng Anh cũng đã thi xong, Kỷ Thời Vũ ra khỏi trường thi với vẻ
mặt thoải mái.
Ngoài
trường thi đông đảo người nhón chân chờ mong, phụ huynh chờ con cái nhà mình
thi đại học.
Kỷ
Thời Vũ trong chốc lát đã tìm được bố mẹ Kỷ đang tán gẫu với gia đình bên cạnh
trong đám đông, còn có Kỷ Vân Thần đang cúi đầu chơi điện thoại?
Nghĩ
lại cô cô cảm thấy không ngoài ý muốn.
Ngày
quan trọng như vậy, Kỷ Vân Thần làm sao có thể vắng mặt được.
Kỷ
Thời Vũ đi đến trước mặt hai người, vui vẻ kêu lên một tiếng: “Bố mẹ, con thi
xong rồi.”
Kỷ
Vân Thần nghe vậy thì ngẩng đầu, thấy ý cười vui vẻ trên mặt Kỷ Thời Vũ, biết
cô hẳn là thi không tồi liền cười mở miệng hỏi: “Thi thế nào rồi?”
Ai
ngờ anh vừa nói ra lời này, liền thu được đôi mắt mong chờ hình viên đạn của bố
mẹ Kỷ.
Vẫn
là mẹ Kỷ lên tiếng trước: “Tên tiểu tử con có phải cố ý không, em gái con mới
thi xong liền hỏi con bé thi như thế nào.”
Kỷ
Vân Thần nhìn mắt cha mẹ mà hơi sợ, lúng túng nói: “Đều đã thi xong rồi, không
có ảnh hưởng gì mà.”
Thấy
con trai còn tranh luận, bố mẹ Kỷ phóng đôi mắt hình viên đạn tới.
Kỷ
Thời Vũ vội vàng cười giải vây nói: “Ha ha ha ha, bố mẹ, không có việc gì đâu,
con cũng cảm thấy khá ổn.”
Bố
mẹ Kỷ thấy vẻ mặt nhẹ nhàng của Kỷ Thời Vũ, trên mặt cũng tươi cười thả lỏng.
“Cảm
thấy khá ổn.” Mẹ Kỷ lặp lại lời nói Kỷ Thời Vũ rồi nói: “Vậy là tốt rồi, vậy là
tốt rồi.”
“Trước
giờ thành tích Tiểu Vu luôn ổn định, em lo lắng suông rồi.” Bố Kỷ cười nói.
Bố
Kỷ lại nói: “Tiểu Vũ, con muốn ăn cái gì, ba ba hôm nay dắt con đi ăn một bữa
tiệc thật lớn.”
Kỷ
Thời Vũ nghĩ nghĩ, sau đó cười nói: “Con muốn ăn thịt nướng.”
“Được,
hôm nay ăn no căng bụng luôn.” Bố Kỷ cười nói lại với cô.
Một
nhà bốn người, trên mặt mỗi người tươi cười tràn đầy hạnh phúc, làm cho người
khác không đành lòng tới quấy rầy.
Bùi
Thừa đứng cách đó không xa thấy một màn này, nguyên bản là muốn tiến lên gọi Kỷ
Thời Vũ, nghĩ nghĩ tốt nhất không nên quấy rầy họ, nhìn theo một nhà bốn người
lái xe rời đi, Bùi Thừa mới chui vào trong chiếc xe Bentley màu đen.
—-----
Hôm
sau, ở nhà làm bạn với bố mẹ, Kỷ Thời Vũ so đáp án xong bắt đầu tiến hành tự
tính điểm.
Cô
cảm giác mình làm bài thi không có chỗ sai, thành tích các môn của cô chút vượt
xa người thường.
Có
thể là Trạng Nguyên tỉnh không thì khó mà nói, nhưng chắc chắn thuận lợi tiến
vào đại học A.
Tự
đánh giá xong, Kỷ Thời Vũ đem suy nghĩ đặt vào trong lòng.
Mặc
kệ thế nào, xem ra trong nguyên tác lực học của cô đã thay đổi.
Thay
đổi được điểm này sẽ như cơn bướm lần đầu chắp cánh, cũng như quả cầu tuyết
càng lăn càng lớn cuối cùng lay động được nguyên tác.
Sau
phần đánh giá, mọi người đối với thành tích thi đại học của mình có chút mong
đợi.
Sau
đó chỉ chờ có kết quả thành tích thi đại học, rồi ghi danh trường đại học.
Trong
lúc này, lớp trưởng lớp 7 cùng với các cán bộ khác trong lớp thương lượng tổ
chức một buổi tụ họp trước khi tốt nghiệp, chúc mừng mọi người tốt nghiệp cao
trung, bước vào cuộc sống mới trong đại học.
Thời
gian tụ họp là thứ Bảy, thứ Tư lớp trưởng thông báo trong nhóm lớp, toàn lớp
bốn mươi mấy người, một người cũng không được thiếu, tất cả đều tham gia buổi
tụ họp trước tốt nghiệp này.
Thật
trùng hợp, chiều thứ Bảy lúc Kỷ Thời Vũ đi tham gia buổi tụ họp thì thấy học
sinh lớp 1.
Lúc
sau tìm hiểu, cô mới biết được, hóa ra học sinh lớp 1 cũng định ngày hôm nay tổ
chức tiệc tốt nghiệp, nhà hàng tổ chức bữa tiệc cũng là nhà hàng này.
Nghe
Trần Nhược Yên nói xong, Kỷ Thời Vũ không khỏi cảm thán một câu: “Thật trùng
hợp, thời gian, địa điểm đều trùng nhau.”
Trần
Nhượ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.