Hai người ra khỏi KTV, Chu Dụ lên tiếng hỏi: “Chuyện gì?”

Kỷ Thời Vũ trực tiếp mở miệng hỏi: “Chu Dụ, về chuyện xuất ngoại của Bùi Thừa, cậu biết nhiều hay ít? Có thể nói với tớ không?”

Nghe vậy, Chu Dụ có chút bất đắc dĩ mà gãi đầu: “Việc này ấy à, thật ra tớ cũng không biết nhiều lắm.”

Sau đó Chu Dụ xoay người dựa vào lan can tìm một tư thế thoải mái, nói: “Việc này tớ chỉ ngẫu nhiên nghe Thừa ca nói tới, chỉ biết đại khái trung tuần tháng Bảy chuẩn bị xuất ngoại du học.”

“Lúc sau tớ có hỏi tiếp, nhưng Thừa ca không nói.” Chu Dụ nhún nhún vai buông tay nói.

Chu Dụ thấy Kỷ Thời Vũ không nói chuyện, lại nói: “Kỳ thật cậu có thể tự mình tới hỏi Thừa ca, nếu cậu hỏi hẳn là cậu ấy sẽ nói cho cậu biết.”

Sau khi ca hát kết thúc đã hơn tám giờ tối, mọi người từ trong KTV đi ra, mênh mông cuồn cuộn đứng thành hàng.

Một tập thể đi trên đường thật sự rất khí thế.

Lúc sau Kỷ Thời Vũ cũng không có đi tìm Bùi Thừa.

Trong một khoảnh khắc nào đó cô không phải không có ý tưởng muốn đi tìm Bùi Thừa. Dù ngẫu nhiên, cái loại ý niệm này rất mãnh liệt.

Kỷ Thời Vũ đem ý niệm mãnh liệt này quy tội do ảnh hưởng nguyên tác.

Nếu đều là nguyên tác ảnh hưởng cô, cô chắc chắn sẽ không tùy ý đi để nguyên tác ảnh hưởng tới.

Đi như vậy không phải đang lặp lại kiếp trước sao?

Sau đó cô khắc chế lại ý niệm này, không đi tìm Bùi Thừa.

Đảo mắt một cái thành tích thi đại học đã ra.

Lòng Kỷ Thời Vũ lo lắng thấp thỏm mà nhập thông tin cá nhân và mã số học sinh.

Lúc tra điểm, bố mẹ Kỷ cũng ở bên cạnh, Kỷ Thời Vũ nhấn Enter tra điểm liền dùng tay che kín mắt không dám nhìn.

Cô đợi một hai giây mà bố mẹ Kỷ bên cạnh không hé một lời.

Kỷ Thời Vũ tức khắc hoảng hốt, cho rằng xuất hiện việc gì đó ngoài ý muốn, chẳng lẽ cô khó có thể chạy thoát thiết lập nguyên tác?

Cô đột nhiên dời đi bàn tay đang che mắt, nhìn điểm trên màn hình máy tính.

Chỉ thấy trên máy tính hiện tổng điểm thế nhưng cao hơn mười điểm so với lúc cô tự đánh giá.

Nhìn điểm số trước mắt, cô dùng tay che miệng lại không nhịn được bật khóc.

Mặc kệ nói như thế nào, cô nhiều năm nỗ lực không có bị nguyên tác dễ dàng thay đổi.

Ý nghĩa này nói lên, cô, chiến thắng cốt truyện giả thiết trong nguyên tác.

Mẹ Kỷ thấy Kỷ Thời Vũ khóc, vội vàng duỗi tay trấn an cô, quay qua oán trách bố Kỷ: “Đều tại anh, đem Tiểu Vũ dọa khóc rồi.”

Hóa ra vừa rồi bố mẹ Kỷ không nói lời nào đều là cố ý, bố Kỷ thấy Kỷ Thời Vũ mấy ngày nay đều căng chặt, muốn cho cô

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play