Trần Việt:
“...”
Trần Thế Hiển
nói trưa nay sẽ về nhà.
Ổ Vân Vân đã
làm xong một bàn thức ăn chờ anh về.
Ô Ô hôm nay rất
vui vẻ, được một dì xa lạ sờ đầu, còn được ăn hai hộp thịt gà, cả buổi sáng
nhảy nhót vô cùng hưng phấn, hiếm khi thấy Trần Việt về nhà mà nó vẫy đuôi điên
cuồng như vậy.
Làm cho Trần
Việt lần đầu tiên cảm thấy không có nuôi nó vô ích.
“Mẹ của anh sẽ
không thỉnh thoảng đến đây như vậy nữa chứ?” Ổ Vân Vân đứng dậy múc cơm.
“Hôm nay bà ấy
có việc đi ngang qua đây.” Trần Việt ngồi ở trước bàn ăn, sau khi gọi điện
thoại với Ổ Vân Vân xong, liền gọi điện thoại cho mẹ anh.
“Dì ấy có việc
gì vậy?” Ổ Vân Vân tò mò.
“Mua nhà.”
“Dì ấy muốn mua
một ngôi nhà cạnh đây sao?” Ổ Vân Vân ngồi xuống.
“Chính xác mà
nói là ở đối diện.” Hôm nay làm phẫu thuật trong một thời gian dài, quả thật là
có chút đói bụng, tài nghệ nấu ăn của Ổ Vân Vân có tiến bộ, những món ăn này ít
nhất là nhìn qua trông rất ngon.
“???” Ổ Vân Vân
có chút hoảng sợ.
“Bà ấy muốn
sống với anh, muốn giúp anh chăm sóc đứa con sau này của anh, nhưng bà ấy không
muốn làm phiền anh, vì vậy mới muốn mua một ngôi nhà ở phía đối diện hoặc là ở
kế bên.” Trần Việt nói thêm: “Mẹ anh là một người nghiện mua nhà.”
Đây không phải
là bởi vì giá nhà tăng nên mới như vậy, chỉ đơn thuần là hứng thú của bà ấy.
Thời điểm kết
hôn với cha của anh cũng giống như thế.
Cha Trần Việt
mở công ty khởi nghiệp, mẹ Trần Việt thì thích mua nhà, cha anh mở một công ty
mấy trăm người, trong suốt một năm ròng lợi nhuận giảm xuống, thế mà còn không
kiếm được nhiều tiền bằng việc mẹ Trần Việt mua nhà.
Đối với vị trí,
địa điểm, cách trang trí, quầy hàng công cộng, mẹ anh hiểu rõ nhất, không có
việc gì làm ngoại trừ đi thu tiền thuê nhà thì chính là đi xem nhà.
Hi� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.