Trần Việt nhíu mày, đúng thật là vậy,
chuyện mà bác sĩ phiền lòng nhất đó là không thể tự quyết định về mặt thời
gian, bệnh viện muốn cho anh trở về thì mới có thể trở về.
“Không có việc
gì.” Ổ Vân Vân nói: “Chờ anh có thời gian chúng ta lại đi nơi khác. Em cũng đã
lâu không đi dạo, hơn nữa chỉ là rời đi mấy năm mà thôi, đối với nơi này vẫn
còn rất quen thuộc.”
Ổ Vân Vân nói:
“Em luôn muốn nói với anh một câu, miễn cho anh đột nhiên về nhà tìm không thấy
người lại lo lắng.”
Trần Việt nhìn
Ổ Vân Vân, những lời này quả thực đã làm tâm tình của anh tốt lên một chút,
điều này có thể nói lên Ổ Vân Vân rất để ý đến anh.
“Được.”
“Nào, ăn nhiều
một chút.” Ổ Vân Vân cười, chuyên tâm gắp cho Trần Việt những món anh thích ăn.
Trần Việt rất
tốt, anh bảo đảm cho cô, an ủi cô, thậm chí dùng hai từ “vĩnh viễn” kia để cam
đoan với cô, chỉ có người đàn ông quyết tâm mới có thể nói được hai chữ này,
cho dù là người phụ nữ nào đi nữa cũng sẽ vui vẻ, cảm động khi có người hứa sẽ
ở bên cô cả đời.
Ổ Vân Vân thật
sự rất muốn cùng anh ở bên nhau.
Buổi chiều trở
lại bệnh viện.
Bốn giờ chiều,
Trần Việt mới vào làm việc liền nghe nói Vương Dao tìm y tá trưởng để gửi đơn
từ chức.
Vương Dao lúc
trước đã từng nói ra không quá muốn ở lại bệnh viện, bởi vì công việc y tá quả
thực bận quá. Bệnh viện của bọn họ đã tính là rất tốt rồi, nhân lực đầy đủ,
phân công trực ban cũng coi như là công bằng, có lương hưu, nhưng lại thường
xuyên phải thức đêm, đặc biệt là khoa chỉnh hình, công việc rất vất vả, đối với
nữ thì xác thật quá vất quả.
Cô ấy vẫn luôn
muốn theo giáo sư học tập, lúc trước chỉ là bởi vì Trần Việt nên mới ở lại bệnh
viện này.
Nhà Vương Dao ở
cách đây rất xa, Trần Việt đi làm cũng vội, nếu cô ấy không làm ở đây, về cơ
bản có khi sau này họ không thấy được mặt nhau.
Tình yêu chính
là như vậy, nếu thích đối phương thì sẽ không tự giác mà trả giá, tình yêu càng
mãnh liệt thì lại càng muốn nhìn thấy đối phương, càng hy vọng được ở cạnh bên
đối phương, hy vọng sớm ngày xác định quan hệ, làm cho đối phương toàn tâm toàn
ý đối xử tốt với mình.
Tình cảm của
Vương Dao đối với Trần Việt, cũng như Trần Việt đối với Ổ Vân Vân.
Giống như hôm
nay khi Ổ Vân Vân nói ra câu nói kia, Trần Việt vô cùng để ý, anh để ý hết thảy
tất cả những chuyện liên quan đến cô, từ hành vi đến động tác, biểu tình thần
thái, thậm chí đôi khi chỉ là vài câu nói vu vơ.
Anh hy vọng có
thể nghe cô giải thích.
Rất muốn tìm
tòi nghiên cứu nội tâm của cô, quá khứ cô đã trải qua.
Nhưng bây giờ
còn chưa được.
Anh sợ hãi sẽ
làm cho cô c� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).