Lễ Quốc Khánh tiêu không ít tiền, sinh hoạt phí của
Thời Gia đã sắp hết, chủ yếu là tiền đi khám bác sĩ đã sắp hết.
Thật ra tiền sinh hoạt của Thời gia không ít, có thể
bởi vì mẹ của Thời Gia hy vọng con gái sẽ chăm sóc phát triển bản
thân nhiều hơn cho nên không cắt xén sinh hoạt phí của cô nhưng mà có
lẽ bà ấy không thể ngờ được tiền sinh hoạt mà bà ấy đưa bị Thời
Gia cầm đi khám bác sĩ hết.
Thời Gia cảm thấy khá buồn cười, cô làm như vậy có
được coi là tiêu tiền đúng chỗ hay không, chữa khỏi bệnh mới có thể
làm đứa con mà cha mẹ tự hào chứ.
Gần đây cô cần phải có sự giúp đỡ của bác sĩ
Tống, chuyện kết giao bạn bè của cô còn gặp rất nhiều vấn đề.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Thời Gia quyết định chờ
đến cuối tháng mẹ gửi tiền rồi tính tiếp, cũng còn chỉ có hai tuần
nữa thôi.
Hai tuần này Thời Gia sống khá ổn, tuy rằng Hứa Lẫm
cực kỳ vội nhưng ngày nào anh cũng tận dụng mọi thời gian rảnh để chia
sẻ cuộc sống của anh với cô, Tiểu Mễ liên tục gửi cho cô tình hình
đội chuẩn bị mô hình máy bay và tàu thuyền để chuẩn bị thi đấu và
quá trình cô ấy theo đuổi ông chủ Hàn.
Cuộc sống của Thời Gia lập tức trở nên phong phú
hơn, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện băn khoăn nên trả lời bạn trai trước
hay trả lời Tiểu Mễ trước.
Các mối quan hệ của cô chưa bao giờ náo nhiệt như
vậy.
Thật là mới mẻ.
Rất nhanh đã tới ngày thi đấu của đội làm mô hình
máy bay và tàu thuyền, Tiểu Mễ đi theo đội, tạm thời không rảnh quan
tâm đến Thời Gia.
Ngày thi đấu chính thức, cả buổi sáng trong lòng
Thời Gia cứ thấp thỏm canh cánh trong lòng không yên, cứ lướt xem vòng
bạn bè của Tiểu Mễ và Hứa Lẫm.
Chờ đến khi cuộc thi kết thúc, Hứa Lẫm gọi điện
thoại cho cô nói cả đội đã lấy được giải nhì toàn quốc nhưng thi
thiết kế đơn thì anh và Hàn Thắng lấy được giải nhất!
Thời Gia cực kỳ vui vẻ: “Hứa Lẫm, anh giỏi quá, mọi
người giỏi quá! Em vui thay cho anh!”
Hứa Lẫm cười nói: “Chờ anh tới tìm em, tặng huy
chương cho em, này này này Tiểu Mễ, cô làm gì đấy?”
Ở đầu bên kia ồn ào, Thời Gia nghe thấy giọng của
Tiểu Mễ: “Chỉ có một cái huy chương, anh cầm đi lỡ ông chủ Hàn muốn
tặng cho tôi thì phải làm sao? Hay là anh đi làm thêm một cái nữa dự
phòng đi.”
Hứa Lẫm: “Cô đúng là người nghĩ nhiều.”
Thời Gia nghe thấy hai người bọn họ cãi nhau thì
cười không ngừng.
Cô nói với Hứa Lẫm: “Hay là anh đưa cho Tiểu Mễ đi,
lỡ như ông chủ Hàn muốn tặng cho Tiểu Mễ thật thì sao?”
Hứa Lẫm thở dài: “Cũng chỉ có em tin Tiểu Mễ.”
Tiểu Mễ lập tức giật lấy điện thoại nói với cô:
“Gia Gia, em tin chị sao? Em là người anh minh nhất đó bảo bối, chờ chị
về rồi hôn em sau nhé!”
“Được.”
“Đồ ăn cướp…” Hứa Lẫm lẩm bẩm cầm lấy điện thoại
nói với Thời Gia: “Anh tặng cho em cái khác.”
“Không cần đâu, thấy anh thắng em đã rất vui vẻ rồi!”
“Anh phải đi chụp ảnh chung, không nói chuyện với em
nữa, chờ anh về sẽ tới gặp em ngay, em phải ngoan nhé.”
“Ừm, ừm!”
Tâm trạng của T ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).