Buổi tối khoảng 7 giờ, Cố Nhất Mẫn, Cố Nhị Tuệ và Cố Học Cường đóng cửa hàng trở về nhà. Trước khi ăn cơm người một nhà ngồi lại đếm tiền hôm nay thu vào. 
Vừa qua năm mới, dĩ nhiên buôn bán không tốt bằng năm trước, nhưng hôm nay buôn bán cũng không kém. Tổng cộng kiếm lời 300 đồng, lợi nhuận của đơn bán sỉ kia chiếm hơn một nửa. 
Mọi người cũng ý thức được bán sỉ kiếm nhiều, nhưng phải làm sao để phát triển bán sỉ thì bọn họ chưa nghĩ ra. Chỉ có thể tạm thời gác lại. 
Cố Kiến Quốc xếp tiền giao lại cho tổng quản tài chính của gia đình là đồng chí Vương Nguyệt Cúc, sau đó nói: “Sau này Nhất Mẫn, Nhị Tuệ và Học Cường, ba đứa mỗi tháng đều có tiền lương. Một tháng 30 đồng, ai bán được một cái quần áo thì được thêm 1 đồng.” 
Cố Tư Tình ở trong lòng giơ ngón tay cái với đồng chí Cố Kiến Quốc, nhìn đi, đây chính là lương cơ bản và thêm phần tính phần trăm bán được. 
Đối với quyết định của Cố Kiến Quốc, Cố Nhất Mẫn và Cố Nhị Tuệ không có ý kiến, nhưng Cố Học Cường lại nói không cần tiền lương. Anh ta cảm thấy mình chính là học trò, bác cả có thể để anh ta ăn ở miễn phí là đã rất chiếu cố anh ta rồi. Anh ta sao có thể lại nhận tiền lương nữa. Lại còn nhiều như vậy. 
Tiền lương 30 đồng, chính là nhiều hơn tiền lương của công nhân viên chức chính thức ở các nhà xưởng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play