Cố Kiến Quốc có đôi khi suy nghĩ, từ nhỏ ông ấy đã hiếu thuận lại có năng lực, vì cái gì Ngô Đại Ni lại bất công đứa em thứ hai của mình như vậy. Bởi vì ông ấy không có con trai sao? Cũng không hẳn là vậy. Lúc ông ấy chưa kết hôn, Ngô Đại Ni đã bất công Cố Kiến Thành rồi.
Đã từng vì chuyện này mà ông ấy rất bực bội, nhưng hiện tại cũng không thèm để ý. Nhà họ đã chia nhà rồi, ông ấy có nghĩa vụ nuôi mẹ già chứ không có nghĩa vụ nuôi anh em.
“Mẹ nếu muốn đi theo con, thì thu dọn đồ đạc ngày mai đi, nhưng nhà lão nhị thì không thể đi theo được.” Giọng điệu của Cố Kiến Quốc rất cứng rắn.
Hai đứa con trai nhà Cố Kiến Thành là sinh mệnh của NGô Đại Ni, không mang theo một nhà Cố Kiến Thành đi tỉnh thành, bà ấy tự nhiên cũng không muốn đi.
“Không được, nhà lão nhị không đi, mẹ cũng không đi.” Ngô Đại Ni nói.
Cố Kiến Quốc đứng lên, “Được, về sau mỗi tháng con cho mẹ 10 đồng tiền phí sinh hoạt.”
“Không được, con cần phải dẫn theo một nhà của lão nhị.” Ngô Đại Ni giữ chặt cánh tay Cố Kiến Quốc, giọng chậm lại nói: “Lão đại, mẹ không phải bất công. Con không có con trai, bốn nhà đầu kia sớm muộn gì cũng là người nhà khác. Nhà họ Cố chỉ còn Học Cường, Học Bân truyền hương khói, con không thể không chiếu cố bọn họ được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT