Vương Minh Viễn ra khỏi văn phòng cục trưởng, liền đạp xe đến cửa hàng của Lục Yến Bình. Dọc đường đi ông ấy suy nghĩ kế tiếp phải giải quyết chuyện này như thế nào.
Bị cảnh cáo là chuyện nhỏ, chỉ sợ cục công an và hải quan thật sự muốn điều tra chuyện Lục Yến Bình bán hàng lậu. Các người Cố Kiến Quốc đã dùng tên thật tố giác, hơn nữa bọn họ còn quen biết đồn trưởng công an Chu Khánh Quân.
Chu Khánh Quân nếu muốn lập công, hợp tác với hải quan điều tra hàng buôn lậu thì phải làm sao bây giờ? Lúc đó không chừng ông ta cũng bị buộc tội bao che. Hiện tại ông ta vô cùng hối hận vì giúp Lục Yến Bình đối phó với mấy người Cố Kiến Quốc.
Đến cửa hàng Lục Yến Bình, ông ta gặp Cố Kiến Quốc và Hàn Đức Nghĩa mới vừa về tới, cười gật đầu với bọn họ rồi mới vào cửa hàng Lục Yến Bình.
Bởi vì Cố Nhất Mẫn và Cố Nhị Tuệ làm ầm ĩ nên rất nhiều người biết nhà Lục Yến Bình bán quần áo cũ hàng buôn lậu, quần áo có khả năng lấy từ trên người chết xuống. Cho nên trong tiệm lạnh lẽo khách quen thường lui tới cũng không có, nhìn thấy Vương Minh Viễn đến, Lục Yến Bình và Đường Thiệu Huy vội vàng đứng lên, "Anh rể mới đến sao?"
Vương Minh Viễn mặt âm trầm ừ một tiếng, sau đó nói, "Đóng cửa!"
"Cái gì? Cái gì đóng cửa?" Vẻ mặt Lục Yến Bình ngốc, sao vừa đến đã bắt đóng cửa? Một ngày nay nhà bọn họ còn chưa có khách, còn đang ngồi ngóng khách hàng đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT