Cố Kiến Quốc và Hàn Đức nghĩa đều không phải là thanh niên mới vào đời nhát gan, tự nhiên biết lúc nào nên cứng rắn thì phải cứng rắn, lúc nào nên cúi đầu thì phải cúi đầu. 
Lần này bọn họ không thể cúi đầu, lấy cách làm việc của cửa hàng bên cạnh xem, lần này bọn họ nếu cúi đầu, về sau vĩnh viễn bọn họ sẽ bị khinh thường, chuyện buôn bán nhà bọn họ cũng không làm được nữa.
Trong khoảng thời gian ngắn làm kinh doanh, tư tưởng bọn họ cũng đã chuyển biến rất nhiều, không hề giống như trước chết vì sĩ diện, bắt đầu tạo mối quan hệ. Nhưng cũng không có ý nghĩa bọn họ hoàn toàn không có chủ kiến, không phải luôn cúi cầu cầu hòa, vẩy đuôi xu nịnh.
Vì kiếm tiền mà làm mất đi cốt khí, bọn họ không làm được. 
Dù sao cũng phải giữ chút chí khí của bản thân.
Người cục công thương bảo bọn họ cúi thấp đầu, bọn họ không đồng ý. Cố Kiến Quốc nhìn anh ta cười cười nói: “Đồng chí, này không phải là chuyện cúi đầu, này liên quan đến lợi ích quốc gia và nhân dân. Cửa hàng bên cạnh nhà tôi lấy quần áo tôi dám khẳng định chính là hàng buôn lậu.”
Ông ấy đem lợi ích quốc gia đều nói ra, người cục Công Thương còn có thể nói cái gì. Anh ta đang cười lập tức mặt nghiêm túc lên, “Anh nói rất đúng, anh tố giác chúng tôi sẽ cẩn thận ghi nhận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play