Vội vàng trở về nhà, Trương Tử Diệu bắt đầu tìm quyển sách, “Thép đã tôi thế đấy” , cuối cùng tìm thấy nó trong một góc của kệ sách. 
Nhìn cuốn sách ố vàng, anh có chút sợ khi mở ra. Sợ lá thư bên trong đã biến mất, cũng sợ lá thư vẫn còn nằm bên trong, sợ thấy nội dung bên trong. 
Bây giờ anh nhận không nổi tình cảm sâu nặng của Hạ Oánh.
Cuối cùng vẫn mở sách ra, nhìn thấy lá thư được xếp thành hình trái tim đặt ngay ngắn trong đó, trái tim anh ấy đập mạnh. Lấy lá thư cẩn thận mở ra, những dòng chữ viết tay trang nhã và hào phóng hiện ra trước mặt anh.
Phong cách của chữ này rất giống tính cách của Hạ Oánh, trước đó hai người không tiếp xúc nhiều, nhưng với sự hiểu biết của anh trong thời gian này, thì anh biết Hạ Oánh rộng rãi và thoải mái. Điều duy nhất cô không thoải mái được chắc có lẽ là chuyện tình cảm. 
Hít một hơi thật sâu, Trương Tử Diệu đọc từng chữ từng một, sau khi đọc xong, anh ấy ngồi bất động một hồi lâu, Anh đang suy nghĩ mình nên làm gì đây?
Đồng ý sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play