Hôm nay Hạ Oánh tăng ca, lúc tan làm cũng đã hơn 8 giờ. Vì là mùa đông nên trời rất tối. Cô lái xe rời khỏi bãi đỗ xe đi về nhà, lúc này, trên đường phố Bắc Kinh vẫn còn rất tấp nập, nhưng cô lại cảm thấy có chút cô đơn.
Nghĩ đến chuyện sau khi về nhà, có thể sẽ lại bị thúc giục đi xem mắt thì cô cảm thất hơi khó chịu.
Thật ra cô không phải thích anh đến mức không có anh không được, nhưng dường như cô không còn rung động kể từ khi niên thiếu. Mà cô không muốn kết hôn chỉ vì mục đích đã đến tuổi kết hôn, cô không muốn tạm bợ, cuộc đời của cô không cần phải tạm bợ.
Trong đầu cô đang nghĩ đến những chuyện lung tung, bỗng nhiên xe rung chuyển dữ dội, cô lập tức dừng xe đi xuống xem, liền thấy lốp sau đã bị thủng. Cô lấy điện thoại di động ra muốn gọi về nhà để cho người đến đón đồng thời cũng tìm người đến xử lý.
Nhưng mới vừa lấy điện thoại ra thì thấy nó không còn pin. Nhìn xung quanh cũng không thấy có buồng điện thoại nào, hơn nữa các cửa hàng đã đóng cửa. Đang suy nghĩ không biết phải làm gì, thì có một chiếc ô tô đi ngang qua bỗng nhiên lùi lại, sau đó Trương Tử Diệu bước xuống xe.
“Hạ Oánh à?” Anh ấy đi đến, “Sao vậy? Xe bị hỏng sao?”
Hạ Oánh không ngờ là anh, trong lòng có chút khó chịu, nhưng trên mặt vẫn cười, “Bị thủng lốp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT